"Tại sao?" Tả Phỉ Bạch suy nghĩ không rõ ràng, chất vấn nhân viên làm việc trước mắt.
Câu nói tiếp theo, Tả Phỉ Bạch nghe xong làm đầu óc choáng váng, cảm thấy trong lòng không yên, không nghe rõ người kia nói ra lời gì.
Đến khi cô ta rời khỏi cao ốc đã là chuyện của hai giờ sau. Đứng ở trên đường lớn có người đến người đi, Tả Phỉ Bạch mờ mịt mà nghe âm thanh của ô tô gào thét chạy qua.
Một âm thanh tiếng còi xe ngắn ngủi phía xa kia, khiến cô ta cảm thấy vô cùng phiền não.
Cô ta không hiểu, rõ ràng đã nói vai diễn đó là dành cho cô ta, vì sao đột nhiên lại không được rồi chứ?
Sắp bắt đầu ghi hình, mới đổi vai diễn, đây là ý gì?
Tả Phỉ Bạch vô tri vô giác đi theo ven đường, loại chênh lệch đột nhiên đến này khiến tinh thần cô ta hoảng hốt, hoàn toàn cũng không biết đi nơi nào.
Bịch một cái, bị người đụng vào. Bả vai đau xót nặng nề, kèm theo người đi đường thấp giọng mắng: "Đi đường không có mắt à?"
Tả Phỉ Bạch bị lần va chạm này làm cho hoàn toàn tỉnh táo. Đột nhiên ánh mắt sáng lên, cô ta tuyệt đối không thể sa sút tinh thần mà đi xuống như vậy, cô ta phải cố gắng.
Cô ta kiên trì lâu như vậy, không phải là vì trở nên nổi bật sao?
Nhìn xung quanh một chút, đưa tay, chặn lại một chiếc xe taxi, chạy thẳng tới điểm đích.
Ở trên xe, Tả Phỉ Bạch dùng sức nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-sac-lang-anh-dung-hu-qua/1961868/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.