Hà Quyên lắng nghe giọng nói, hình như là từ phía trước truyền tới, xe của họ cũng dừng ở hướng đó.
Bọn họ trước sau vẫn nên tránh xa thì tốt hơn.
Hà Quyên dừng bước, nhìn Chu Duệ Trạch một chút.
Chu Duệ Trạch liền hiểu đuợc gật đầu, kéo Hà Quyên đến một cây cột khác phía sau, như vậy sẽ không bị Thịnh Nhạc Dục bọn họ phát hiện.
“Bàn đạp gì chứ? Thịnh Nhạc Dục, nói chuyện với anh thật khó nghe. Chúng ta chỉ là chia tay, chia tay không hiểu sao?” Tả Phi Bạch lớn tiếng la Thinh Nhạc Dục, “Chúng ta sống chung không hợp, sau này anh đừng đến tìm tôi !”
“Tìm cô?” Thinh Nhạc Dục tức giận cười, “Tả Phỉ Bạch, chia tay không thành vấn đề, chỉ là tôi muốn hỏi cô một chút, lúc trước ai cho cô cơ hội, cho cô sự nghiệp, hiện tại sự nghiệp của cô thành công, cô muốn chia tay với tôi?”
“Lúc đầu chúng ta yêu đương, anh giới thiệu cho tôi cơ hội là anh can tâm tình nguyện. Tôi cũng không thiếu nợ anh cái gì, đều là anh tự nguyện yêu tôi.” Tả Phỉ Bạch hoàn toàn không cảm thấy mình có vấn đề gì, hợp tình hợp lý nói, “Thinh Nhạc Dục, anh không phải cảm thấy hiện tại tôi có bản lĩnh, anh muốn tìm kiếm gì ở tôi?”
“Được, anh nói đi, anh muốn bao nhiêu tiền, tôi cho anh !” Tả Phỉ Bạch giựt túi nhỏ trong tay, cầm lấy ví tiền.
Người khí thế cao ngạo như Thịnh Nhạc Dục, làm sao có thể cam chịu nhục nhã như vậy.
“Tả Phỉ Bạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-sac-lang-anh-dung-hu-qua/1961836/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.