Nhận lấy cái đĩa, Chu Duệ Trạch đưa một miếng cam vào miệng, cái tay còn lại cầm lên một miếng đưa đến khóe miệng Hà Quyên, Hà Quyên cúi đầu, ăn tự nhiên nói: "Anh tự ăn đi, em phải thái thức ăn nữa."
"Để anh." Chu Duệ Trạch nói xong, nhét tất cả phần còn lại của quả cam vào trong miệng, nhét xong liền đi đến nhận lấy dao trong tay Hà Quyên.
Hà Quyên cũng không tranh giành với Chu Duệ Trạch, dao cũng là đồ dùng nguy hiểm.
Đưa dao cho Chu Duệ Trạch, đi lấy gạo, sau khi chuẩn bị nồi cơm điện xong, còn cần phải chuẩn bị xong các loại gia vị khác nữa.
Đúng lúc Chu Duệ Trạch cũng vừa cắt gọn xong, trực tiếp bỏ vào nồi xào.
"Bà xã, hai ngày nữa đi sang tên căn phòng kia đi, sau đó mời Dì nhỏ tới nhà ăn một bữa cơm." Xào xong thức ăn, Chu Duệ Trạch quay đầu hỏi ý kiến Hà Quyên.
" Được!" Sau khi Hà Quyên đáp ứng, lại có chút khó khăn, "Công ty có thể xin nghỉ được không?"
"Không có vấn đề." Chu Duệ Trạch cười gật đầu, "Anh ta sĩ diện hão, chỉ là có chút xa cách người, bây giờ em đi, anh ta lại không dám càn rỡ."
"Tên Nhiếp Nghiêu này thật là có bệnh, có phải anh ta cảm thấy không có được mới là tốt nhất hay không?" Hà Quyên nghĩ đến Nhiếp Nghiêu liền không biết nói gì, tại sao anh ta nhất định quấn lấy Chu Duệ Trạch?
"Có thể thật sự là có bệnh." Chu Duệ Trạch gật đầu, nói đúng trọng tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-sac-lang-anh-dung-hu-qua/1961797/chuong-91-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.