"Chắc là cha mẹanh." Chu Duệ Trạch tùy ý cười một tiếng, chỉ là nụ cười kia hoàn toànkhông thể gọi là cười, bảy phần châm chọc ba phần lạnh lùng, một chút ýcười cũng không có.
Khi Hà Quyên nhìn thấy, cảm thấy lòngmình thật ê ẩm, xem như không biết Chu Duệ Trạch có quan hệ gì với chamẹ anh, khi thấy nụ cười này, cô cũng biết không nên tiếp tục hỏinữa.
Nếu tiếp tục hỏi nữa, sẽ chỉ làm cho Chu Duệ Trạch càng thêm khó chịu.
"Bà xã, về sau không được nghĩ lung tung dù có chuyện gì hay không nữa."Chu Duệ Trạch bắt được cơ hội liền bắt đầu tẩy não Hà Quyên, hai ngườisống chung phải hòa hợp, nếu không, sau này ở chung với nhau sẽkhông được tự nhiên.
Quan trọng nhất là một chuyện nhỏ không giải quyết được, lâu ngày không chừng sẽ biến thành vấn đề lớn.
Hà Quyên không nói gì, chỉ trầm mặc vùi mình trên giường.
Hà Quyên trầm mặc, Chu Duệ Trạch cũng không nói chuyện, việc này liền không tiếng động "Giằng co" trong lòng cô.
"Anh nói anh còn thiếu cái gì?" Hà Quyên bất đắc dĩ than nhẹ.
Lời vừa mới dứt, chợt bị một người kéo vào trong ngực, giọng nói bất đắc dĩ của Chu Duệ Trạch vang lên bên tai: "Anh thiếu bà xã."
Cái gì gọi là thiếu bà xã, cô không phải bà xã của anh sao?
Hà Quyên giận, lập tức nổi đóa: "Anh còn muốn mấy bà xã?"
Đối mặt với câu chất vấn của Hà Quyên, tròng mắt của Chu Duệ Trạch chuyểnđộng, nụ cười lập tức hiện ra, liều mạng ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-sac-lang-anh-dung-hu-qua/1961782/chuong-97-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.