Edit: Cellina
Chạy một mạch từ tầng 18 xuống, căn bản không có dừng lại, ở trên mặt tuyết chạy như điên, sắc trời đã sớm đen lại, chỉ có một cây đèn đường lẻ loi đứng thẳng ở bên đường
Bông tuyết không biết đã ngừng tự lúc nào, tuyết đọng một tầng thật dày trên mặt đất, giẫm lên phát ra tiếng kẽo kẹt làm cho lòng người chua xót. Hà Quyên cũng không có ngừng lại, vẫn tiếp tục chạy
Miệng mở ra, dùng sức thở từng ngụm, từng ngụm khí lạnh như băng được rót vào trong phổi, làm cho cô bị nghẹn, ho khan không ngừng, ngay cả nước mắt cũng theo tiếng ho mà rơi xuống
Không có phương hướng, không có mục đích, cô chỉ không ngừng chạy về phía trước, dường như thân thể đã không còn là của cô nữa, chỉ cảm thấy vô cảm, và máy móc chạy. Hai chân đau đớn tê dại, sớm đã không còn cảm giác. Tất cả đều chuyển dời đến trái tim cô, cuối cùng lại hóa thành dòng nước mắt chảy ra ngoài, lạnh như băng lướt qua gò má
Ban đêm đen nhánh, ngay cả xe cộ trên đường cũng rất thưa thớt, đừng nói chi đến người đi đường. Một mình cô chạy trên đường, không nghe thấy bất kì thanh âm gì, dường như toàn bộ thế giới chỉ còn lại mình cô, và bình giữ nhiệt trong tay làm cho cô đau đớn
Trái tim đập mạnh, hô hấp cũng trở nên dồn dập khiến cô không thở nổi, Hà Quyên không thể không ôm bình giữ nhiệt, bất lực ngã ngồi xuống ven đường, nhìn xe trên đường quốc lộ đè lên mặt đường lầy lội tuyết, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-sac-lang-anh-dung-hu-qua/118791/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.