Thương Châu, xin lỗi anh… Em không có lời gì khác để nói, em không biết phải làm gì để có được sự tha thứ của anh, em yêu anh, điều này chưa bao giờ thay đổi, có lẽ em đã quá ích kỷ, quá ngu ngốc nên mới bước vào con đường này, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã không cách nào thoát khỏi ánh mắt sát thương của anh. Em biết mình đã làm quá nhiều chuyện sai lầm, hại chết cha mẹ anh, hại chết con anh, em cũng biết không thể có được sự tha thứ của anh, xin lỗi anh… vô cùng xin lỗi anh….
Cố Chiêu Ninh, ngay từ lần đầu tiên gặp, tôi đã không thích cô, tôi ghét ánh mắt trong sáng của cô, ghét khuôn mặt, ghét nục cười của cô, đáng ghét hơn là cô đã đi vào cuộc sống của Thương Châu, nhưng tôi đấu với cô lâu như vậy, cuối cùng vẫn đau đớn phát hiện ra, tất cả những gì tôi ghét ở cô đều là những thứ tôi không thể có được, cũng chính vì thế mà Thương Châu yêu cô, buồn cười hơn, người cuối cùng đến với tôi cũng chỉ có cô… Tôi không chịu nổi sự lương thiện của cô, sự lương thiện khiến tôi ghen tị đến phát điên ấy cuối cùng cũng khiến tôi phải cảm động, hôm đó những lời xin lỗi của tôi là phát ra từ trái tim, nhưng không ngờ lại vô tình hại chết con của cô, thật xin lỗi… Vạn lần xin lỗi cô! Thật may cho Hoắc Thương Châu, tôi biết anh ấy luôn yêu cô, 5 năm qua, giữa chúng tôi chẳng xảy ra chuyện gì, rất đáng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727799/quyen-3-chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.