“Chủ tịch Hoắc…” Vừa đi ra cửa, Hoắc Thương Châu liền dừng bước, Lý Kinh Lý biết việc không ổn, vội vàng kêu một tiếng.
Hoắc Thương Châu mấp máy môi, chậm rãi xoay người nhìn Lý Kinh Lý: “Không phải căng thẳng, sự việc lần này không phải do anh”
Anh không nghe nhầm chứ? Hoắc Thương Châu từ lúc nào trở nên thế này… Trong ấn tượng của anh, bất kỳ lúc nào Ngọc Sáng gặp chuyện không hay, Hoắc Thương Châu đều ít nhiều nổi giận, đây là lần đầu tiên hắn thương cảm anh, anh còn nghi ngờ liệu mình có nghe nhầm không hay là đầu chủ tịch có vấn đề?
“Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quái đó, hai ngày tới anh có thể nghỉ phép, chuyện chưa giải quyết xong, tốt nhất anh không nên ra ngoài.” Hoắc Thương Châu nhìn thấy suy nghĩ của Lý Kinh Lý, anh cười nhạt vỗ vai anh ta.
Không sai, trước đây bất kể chuyện gì xảy ra anh đều cảm thấy người phụ trách không khỏi liên quang, nhưng lần này anh biết rõ là có người đã âm mưu, nếu không vì sao lại có sự xuất hiện của giới truyền thông? Hơn nữa cảnh sát còn đến rất đúng lúc.
Chuyện thế này, anh cũng không dám chắc có thể kịp thời xử lý, huống hồ là Lý Kinh Lý.
“Chủ tịch Hoắc… xin đừng đuổi việc tôi! Tôi tuyệt đối trung thành với anh”. Lý Kinh Lý vừa nghe thấy Hoắc Thương Châu muốn cho anh nghỉ, sợ tới mức hai chân nhũn ra, chẳng lẽ chủ tịch muốn sa thải anh? Không thể được, anh đã hơn 30, 12 năm cống hiến cho Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727703/quyen-3-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.