“Thế này… anh đi tắm trước đi” Cố Chiêu Ninh cầm khăn bông lau quần áo trên người, cả hai cùng ướt nhẹp đứng ở phòng khách, cảm thấy ánh mắt nóng bỏng của Hoắc Thương Châu đang nhìn mình kỹ lưỡng, Cố Chiêu Ninh vô cùng gượng gạo.
Hoắc Thương Châu liếc cũng biết ý Cố Chiêu Ninh, anh cười nhạt, tới bên cạnh kéo cô về phía phòng ngủ.
“A! Hoắc Thương Châu, anh làm gì thế?” Thấy Hoắc Thương Châu lôi kéo, cô hơi luống cuống, không phải anh ấy muốn cùng tắm với mình chứ? Mặt cô bỗng đỏ lựng như con nít chưa biết mùi đời.
“Em nghĩ anh xong rồi sao?” Kéo vào phòng ngủ, anh dựa Cố Chiêu Ninh vào tường, nhìn bộ dạng không biết làm sao của cô Hoắc Thương Châu nhất thời thấy buồn cười, giống như hai người lại quay về ngày trước, anh khoá Cố Chiêu Ninh trong vòng tay mình, nhẹ nhàng nói bên tai cô.
Cố Chiêu Ninh lập tức đỏ mặt tía tai, mắt không ngừng chớp: “Mặc kệ anh á! Tránh ra” Không khí quá mức kỳ quái, ám muội, Cố Chiêu Ninh đem khăn bông trùm lên mặt Hoắc Thương Châu sau đó đẩy anh ra vội vã chạy vào phòng tắm.
Hoắc Thương Châu nở nụ cười lấy khăn bông trên mặt xuống, trên đó còn lưu lại mùi hương của Cố Chiêu Ninh, anh cảm thấy lúc này thật là hạnh phúc.
Trong phòng tắm nhanh chóng dội xuống tiếng nước chảy, Hoắc Thương Châu tựa bên cánh cửa nói với Cố Chiêu Ninh đang tắm trong phòng: “Đi tắm không mang theo quần áo, có phải em chờ anh mang cho em không?” Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727691/quyen-3-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.