Hoắc gia quả thật rất kỳ cục, trừ vú Vương ra thì chẳng còn người giúp việc nào nữa, việc quét dọn nấu cơm là do nhân viên tạp vụ theo giờ đến làm, sau khi vú Vương và bà nội đi thì nhà cũng chỉ còn lại mình Cố Chiêu Ninh.
Hôm nay Mạc Nhan ra ngoài, trong lúc rảnh rỗi Cố Chiêu Ninh ngồi trên salon liếc qua quyển tạp chí, điện thoại của cô lúc này cũng đổ chuông.
Thấy số gọi tới là “private number”, cô nghi ngờ trả lời “Alo, ai vậy?”
“Cố Chiêu Ninh, Cố tiểu thư” Bên kia đầu dây là giọng một người đàn ông xa lạ.
“Phải, anh ai?” Cố Chiêu Ninh nhẹ nhàng hỏi.
“Tôi là Hứa Cần Dương, cô còn nhớ chứ?”
Hứa Cần Dương! Không phải người đàn ông đã cứu cô đêm đó, bây giờ cô vẫn chưa hiểu rốt cuộc hôm đó đã xảy ra những chuyện gì, đối với Hứa Cần Dương, cô chỉ ý thức được đúng một điều là anh ta đã cứu mình. Tuy lần sau nghe được câu chuyện của anh ta và Hoắc Thương Châu, nhưng cũng chỉ dừng ở chỗ anh ta có hứng thú với mình. Vậy hôm nay anh ta gọi tới có chuyện gì.
“Hứa tiên sinh, có chuyện gì không?” Cố Chiêu Ninh hỏi một câu không quá thân thiện, trực giác mach bảo cô Hứa Cần Dương chắc chắn có mục đích gì.
“Không có gì, tôi chỉ muốn nhờ Cố tiểu thư giúp cho một việc thôi” Trong điện thoại cất lên tiếng cười nhạt nhẽo, khiến Cố Chiêu Ninh càng thêm nghi ngờ, muốn cô giúp một tay, giúp cái gì mới được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727665/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.