Cố Chiêu Ninh vội vàng đứng lên, nhưng không ngờ bị Hoắc Thương Châu lần nữa hung hăng kéo trở lại.
“A! Đồ đáng chết! Buông tôi ra!” Cố Chiêu Ninh gào lên, cô dùng sức đánhvào vai Hoắc Thương Châu, nhưng mấy cái hoa tay múa chân của cô không có chút tác dụng nào với Hoắc Thương Châu, anh từ nhỏ đã được huấn luyện,thân thể cường tráng như sắt thép, đôi mắt đầy sương mù nhìn chằm chằmCố Chiêu Ninh, đưa đôi tay của cô ghì chặt trên đầu giường.
“Cho ta đi…” Lần này giọng anh hết sức dịu dàng, có lẽ là cảm thấy vừa rồi thô bạo với Cố Chiêu Ninh có chút đau lòng.
Cố Chiêu Ninh im lặng, người đàn ông cao ngạo không ai bì nổi lúc này đang dùng giọng cầu xin để nói với cô, co có nghe lầm không? Cố Chiêu Ninhnhờ ánh trăng thấy ánh mắt của Hoắc Thương Châu có cái gì bất thường.“Anh làm sao vậy?” Cô bất an hỏi, mặc cho người kia vẫn đang không ngừng dồn dập thở gấp.
“Không biết… Nhưng là, ta hiện tại rất khóchịu”. Hoắc Thương Châu liều mạng lắc đầu, anh không biết mình bị làmsao, đã từng bao nhiêu phụ nữ muốn leo lên giường cua anh mà anh đềukhông động lòng, mà sao hôm nay, anh lại nực cười đi năn nỉ một ngườichả giống phụ nữ điểm nào.
“Anh bỏ tay ra, tôi xem một chút, anh quả thật bị làm sao rồi”
Hoắc Thương Châu cố nén buông lỏng tay, ngã nằm bên cạnh Cố Chiêu Ninh, CốChiêu Ninh vặn đèn ngủ, quan sát Hoắc Thương Châu, cả khuôn mặt đỏ bừng, rõ ràng là mùa xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-quai-quy-xem-ai-so-ai/2727529/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.