Ở nhà quá nhàm chán Cố Chiêu Ninh nhìn một vòng căn phòng của Hoắc Thương Châu. Toàn một màu tro, thảo nào anh ta lạnh lùng như thế, trông phòng cũng chẳng hề có tí sức sống nào.
“A” Cố Chiêu Ninh nghĩ ngay đến một việc quan trọng, cô lập tức thay quần áo phi như bay ra ngoài.
“Bà nội, con đi ra ngoài chút nha” Trong lúc vội vàng, không quên chào bà nội Hoắc đang ngồi xem TV ngoài phòng khách.
Đây là nơi tập hợp các hộ kinh doanh gia đình, tất cả các cửa hàng lớn nhỏ đếm không xuể, cũng là nơi có nhiều hàng hóa, dịch vụ đang dạng nhất mà giá lại rẻ.
Cố Chiêu Ninh nhìn một lượt các cửa hàng thấy hoa cả mắt, hồng phấn, vàng, tím, xanh cô đều thích, rốt cuộc nên chọn màu gì đây.
Đi dạo một vòng, rốt cuộc Cố Chiêu Ninh tìm được một hàng, nhìn qua so với các nhà khác chất vải rèm cửa tốt hơn, giá tiền cũng có phần rẻ hơn, cô bỏ qua các màu khác lựa rèm cửa sổ màu hồng, đặt kích thước như đã hỏi vú Vương, Cố Chiêu Ninh thanh toán tiền đặt cọc rồi hẹn sáng hôm sau tới lấy.
Cố Chiêu Ninh còn cao hứng chọn ga giường màu trắng sữa bên trên đều là hoa văn cánh đào màu hồng nhạt, cùng một lô đồ linh tinh khác thành một đống lớn.
Bọc lớn bọc nhỏ từ chợ đi ra, tài xế vội vàng đỡ trên tay Cố Chiêu Ninh.
Mệt chết đi được! Cố Chiêu Ninh ngồi trong xe không ngừng thở hổn hển, sớm biết thế này mang theo tảng băng tới. Hộ vệ Hoắc gia Cố Chiêu Ninh đều gọi là tảng băng, bởi vì họ chẳng lộ ra cảm xúc gì cả.
Về đến nhà, Cố Chiêu Ninh thấy Bà nội Hoắc kinh ngạc nhìn cô mua một đống đồ, cô liền uống một hơi hết cốc nước rồi kể cho bà nội nghe.
“Bà nội, con muốn đổi lại màu sắc trong phòng”
“Ừ… Hả?” Bà nội Hoắc gật đầu một cách máy móc rồi đột nhiên giật mình nhìn về phía Cố Chiêu Ninh, việc lớn rồi, lần này nên làm gì? Bà lại không thể nói không được, nhưng nếu để cô thật sự thay đổi màu sắc trong phòng thì… Theo tính khí thằng cháu trai, sẽ tuyệt đối không tha cho đứa nhỏ này.
“Bắt đầu làm việc” Không chờ bà nội Hoắc nội đồng ý, Cố Chiêu Ninh vội vàng phân công người hầu trong nhà cùng nhau làm. Vách tường và ghế salon trong phòng Hoắc Thương Châu màu trắng sữa, tạm thời không cần động tới, những thứ khác cô một mực đổi hết. Cô còn mua mấy cái gối ôm nhỏ họa tiết hoạt hình để trên ghế salon, trên giường lớn cũng mua cái cái to hình ghế Teddy.
Ngày hôm sau, rèm cửa được mang tới, Cố Chiêu Ninh vội vàng sai người thay, đổi xong Cố Chiêu Ninh nhìn lại kiệt tác của mình, chống nạnh cười hài lòng.
“Thiếu gia đã về”, một cô hầu nữ chạy vào báo cáo cho Cố Chiêu Ninh, họ đều sợ hãi không biết thiếu gia có chấp nhận việc này không, trước kia phòng ngủ của thiếu gia, ngày cả một khung ảnh cũng không cho phép họ thay đổi, nếu nhìn thấy phòng như thế này… sẽ thế nào đây?
“Về thì về! Không phải sợ! Có ta bảo kê” Cố Chiêu Ninh vỗ ngực buông một lời thề son sắt.
Hoắc Thương Châu trở về liền nghe bà nội nói Cố Chiêu Ninh đã dọn dẹp lại phòng, nhìn bà nội ậm ừ là anh biết không có cái gì tốt đẹp rồi, Hoắc Thương Châu khí thế hung hăng đi lên tầng, Lôi Ảnh biết thiếu gia đang nổi giận, anh đổ mồ hôi hột thay cho cái người cả gan kia. Nếu cô thật động vào đồ vật quý báu nhất của thiếu gia xem như mạng nhỏ của cô khó giữ rồi, Lôi Ảnh vô cùng lo lắng vội vã đi theo Hoắc Thương Châu đi lên…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]