Lần này đổi lại là Đỗ Lôi Ti muốn khóc, sao cô lại có thể tùy tiện như vậy, rõ ràng không liên quan gì đến cô, sao cô lại phải quan tâm tới thằng bé chứ, bây giờ thì tốt rồi, cô lớn như vậy lại phải nghe theo tất cả những gì thằng bé nói, cô cảm thấy bản thân là người bi thương nhất thế giới.
Bùi Vũ nhìn nét mặt cô như muốn khóc, trong lòng thiếu chút nữa sướng đến nỗi muốn ngất, từ trên xích đu nhảy xuống, nắm chặt hai bàn tay, ngâm nga hát, đi vaò trong biệt thự.
Đỗ Lôi Ti nhìn thấy thằng bé chảnh chọe đi vào, tức giận đến nỗi nghiến chặt hai răng, cô thật sự muốn đánh vào mông thằng bé này.
Khi cô đi vào biệt thự, quản gia đi tới trước mặt cô, tươi cười nói “Lôi Ti, bắt đầu từ ngày mai, cô phải gọi tổng thống dậy, biết không? Nhớ là tám giờ ba mươi phải đánh thức tổng thống.”
Đỗ Lôi Ti nghe vậy liền cảm thấy không thể giải thích được nhưng vẫn đồng ý.
Quản gia nhìn thấy cô gật đầu đồng ý, cười hấp tấp đi ra ngoài, để lại một mình cô vẫn đang mờ mịt đứng trong phòng khách.
Cô là người giúp việc mới tới, sao lại phải đi gọi tổng thống dậy chứ?
Chuyện gì xảy ra vậy chứ?
Tại sao vậy chứ?
Đây là vì cái gì chứ?
Rõ ràng tổng thống đã cấm không cho cô vào phòng làm việc nữa, không biết nếu cô vào phòng anh thì sẽ như thế nào?
Nghĩ tời đây Đỗ Lôi Ti liền cảm thấy được bi kịch của mình rồi.
Tiểu Ngọc nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/67661/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.