Lúc này khuôn mặt tuấn tú của Bùi Tuấn Vũ trở nên tối sầm, giọng nói cũng không còn dịu dàng như trước “Cô Đỗ, cô nói như vậy là có ý gì? Cái gì gọi là có thành quỷ cũng không quên tôi? Tôi làm khó cô đến nỗi cô muốn đi gặp diêm vương sớm như vậy sao?”
Lúc này Đỗ Lôi Ti càng hoảng loạn hơn, vội vàng lắc đầu nói “Tổng, tổng thống, đều là tôi sai, anh đại nhân đại lượng, đừng so đo với tôi!” Nói xong nâng bàn tay nhỏ bé của mình lên tự đánh vào má trái một cái.
Bùi Tuấn Vũ nhất thời ngây ngẩn cả người, anh thật sự không ngờ, cô gái nhỏ bé trước mặt lại có thể làm động tác kinh người như vậy.
Bùi Tuấn Vũ phục hồi tinh thần, ho khan hai tiếng, che giấu vẻ mặt kích động vừa rồi, mở miệng nói “Cuối cùng nói cho rõ là trả tiền hay muốn đến đồn công an, tự mình lựa chọn đi!”
Đỗ Lôi Ti biết bây giờ có nói gì đi nữa cũng không có tác dụng, tổng thống vừa nói lên hai sự lựa chọn này cô đều không muốn chọn nhưng phải làm thế nào đây?
Nghĩ tới đây nhất thời hai mắt Đỗ Lôi Ti tỏa sáng, cô thật sự nghĩ ra một cách không biết tổng thống có đồng ý hay không?
Dù sao cũng chết, không bằng đánh cuộc một lần, vì vậy Đỗ Lôi Ti nhắm mắt lại, chỉnh đốn tinh thần nói “Tổng, tổng thống, tôi không thể chọn một trong hai việc kia, bây giờ tiền thuê phòng tôi còn không trả nổi, hay là tôi ở lại đây làm người giúp việc để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/67653/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.