“Ha ha......” Đỗ Lôi Ti nhìn anh dịu dàng cười, lập tức thu hồi nụ cười, lạnh giọng nói “Tôi đã nói, tôi xem anh nhảy rồi mới quyết định có tha thứ cho anh hay không!”
“Em xem anh đã nhảy rồi!” Bùi Tuấn Vũ cười nói.
“Anh nhảy nhưng tôi phải hài lòng tôi mới có thể tha thứ cho anh, rất dễ nhận thấy tôi không hài lòng, cho nên......” Đỗ Lôi Ti nói xong trong lòng cười nghiêng ngã.
Bùi Tuấn Vũ ủ rũ cúi đầu, xem ra sau này muốn ôm mỹ nhân không phải chuyện dễ dàng gì!
Đỗ Lôi Ti nhìn vẻ mặt của anh nén cười không nhìn anh, xoay người lại nằm xuống giường......
Bùi Tuấn Vũ thở dài, từ trên giường đứng dậy, cầm quần áo đi vào phòng tắm!
Đỗ Lôi Ti khẽ ngẩng đầu nhìn thấy bóng dáng anh, ở trong chăn cười lớn......
Bùi Tuấn Vũ tắm sơ rồi đi ra ngoài, nằm lên giường liếc nhìn cô gái bên cạnh, từ từ nhắm mắt lại!
Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti liền dậy thật sớm, nhìn người đàn ông đang ngủ say bên cạnh, nhẹ nhàng đi xuống giường, đi vào phòng tắm thay quần áo, rửa mặt rồi đi ra ngoài......
Cô đi tới phòn Bùi Mộng Na gõ cửa “Cốc cốc cốc......”
“Ai vậy?” Bùi Mộng Na ngái ngủ hỏi.
“Chị Lôi Ti!” Đỗ Lôi Ti ở ngoài cửa trả lời.
Bùi Mộng Na híp mắt đi xuống giường ra mở cửa sau đó lại quay lại giường nằm!
Đỗ Lôi Ti nhìn thấy bọ dáng của co cười cười nói “Đồ lười biếng này, mấy giờ rồi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105975/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.