“Cháu nói lại lần nữa xem giống cái gì?”
Bùi Vũ không giải thích được nhìn cô hỏi “Cô, nói thật không tốt sao? Cô giáo thường nói trẻ con không được nói dối!”
“Phụt......” Bùi Mộng Na một lần nữa không nhịn được nói “Tiểu Vũ, có lúc vẫn không nên......”
“Hai người thật ghe tởm, không để ý đến các người nữa!” Đỗ Lôi Ti tức giận nói xong xoay người đi vào nhà!
Còn lại một lớn một nhỏ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cùng nhau nhún vai, không thể làm gì khác hơn là đi theo!
Bùi Mộng Na đứng đó, quay sang Bùi Vũ nháy mắt......
Bùi Vũ thấy ánh mắt kia, lặp tức hiểu, đi tới ghế salon ngồi xuống, nhìn người đang buồn bực bên cạnh “Dì, đừng tức giận, cháu biết sai rồi, dì làm cái cây kia rất đẹp, cháu nhất thời không nhìn ra mà thôi!”
“Hừ, bây giờ cháu nói gì thì dì cũng không tin!” Đỗ Lôi Ti nói.
Bùi Vũ lộ vẻ mặt sắp khóc nhìn cô “Dì, đừng tức giận!” Nói xong thút thít khóc.
Lần này Đỗ Lôi Ti sốt ruột “Tiểu Vũ, đừng khóc, dì chỉ chọc cháu thôi!”
Bùi Vũ len lén cười, giả bộ nức nở “Dì, vừa rồi dì thật sự trêu chọc cháu sao?”
“Đúng, dì thật sự chỉ trêu chọc cháu thôi!” Đỗ Lôi Ti nghiêm túc nói.
Bùi Vũ lau nước mắt, hướng về phía cô mình làm tư thế chiến thắng!
“A, thì ra hai người thông đồng?” Đỗ Lôi Ti nhìn thấy động tác của hai người tức giận nói.
“A.......Lôi Ti, làm sao bọn em có thể thông đồng chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105966/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.