“Im miệng!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô lạnh giọng nói.
Đỗ Lôi Ti tức giận nhìn anh mắng “Quản trời quản đất, anh còn quản được cái rắm gì chứ!”
Bùi Tuấn Vũ cố nén không để mình cười ra tiếng, mặt lạnh uy hiếp “Nếu em nói nữa anh sẽ hôn em!”
“Anh thật là lưu manh, động một chút là hôn người?” Đỗ Lôi Ti không để ý lời anh nói.
Cô không tin, trong phòng khách có bao nhiêu người giúp việc, còn có hộ vệ, anh lại trắng trợn dám hôn cô?
Cô không tin cô nói chuyện anh liền hôn cô trước mặt bao nhiêu người như vậy!
Một thời gian dài như vậy cô làm sao biết anh thay đổi thế nào chứ?
Bùi Tuấn Vũ hướng lên đôi môi nhỏ nhắn của cô hôn......
Đỗ Lôi Ti trợn to hai mắt không thể tin nhìn anh, trong nháy mắt nhịp tim tăng nhanh......
Bùi Tuấn Vũ thấy vẻ mặt cô, ngẩng đầu lên cười trêu “Sao vậy? Em ngạc nhiên đối với động tác thân mật vừa rồi như vậy sao?”
“Anh.......Đồ lưu manh!” Đỗ Lôi Ti đỏ mặt nhìn anh.
Bùi Tuấn Vũ không để ý cô, đi thẳng lên lầu!
Quay về căn phòng chỉ thuộc về hai người......
Bùi Tuấn Vũ ôm cô đi vào phòng, nhẹ nhàng đặt cô lên giường nói “Em ở đây đi!”
Đỗ Lôi Ti chợt ngồi thẳng người, tức giận nhìn anh nói “A.......? Sao anh có thể như vậy chứ?”
“Anh thế nào?” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô hỏi lại.
Đỗ Lôi Ti suy nghĩ, khẽ nói “Bùi Tuấn Vũ, chúng ta đã ly hôn, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105961/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.