“Hai người lén lút làm gì đấy?” Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người đứng trước cửa hỏi.
“A......Em.......Chúng em đâu có lén lút đâu!” Bùi Mộng Na khẩn trương đến cà lăm.
Nói xong đi về phía phòng của mình!
Bùi Tuấn Vũ đi ra, chắn ngang đường đi, nhìn chằm chằm hai người “Hai người đi đâu, sao lại về trễ như vậy?”
“Ba, chúng con đi......” Bùi Vũ nói.
“Tiểu Vũ, hôm nay chúng ta đến công viên vui không?” Bùi Mộng na cười ha ha vội vàng ngăn cháu mình lại.
Bùi Vũ ngẩng đầu nhìn cô, sao không cho cậu nói chứ?
Bùi Mộng Na nháy mắt ý bảo không cần nói nhiều!
Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người nháy mắt ra hiệu, lạnh giọng nói “Hai người đi công viên mà phải đi hai ngày sao?”
Bùi Mộng Na trợn to hai mắt nhìn anh trai, sao anh lại biết chứ?
Chẳng lẽ là quản gia nói???
“A, anh, em chỉ đưa Tiểu Vũ ra ngoài chơi hai ngày thôi mà!” Bùi Mộng Na cười nói.
“Cô, cháu buồn ngủ, cháu muốn đi ngủ!” Bùi Vũ dùng tay dụi mắt.
Bùi Mộng Na thấy vẻ mặt của cháu lập tức nói “Anh, anh xem Tiểu Vũ ra ngoài chơi hai ngày đã rất mệt, chúng em về phòng trước!”
Nói xong dắt bàn tay nhỏ bé đi qua người anh!
Bùi Vũ trước mặt cô mình là tư thế chiến thắng!
Bùi Tuấn Vũ nhìn bóng dáng hai người, cảm thấy có gì đó không đúng nhưng mà không biết là không đúng chỗ nào......
Đỗ Lôi Ti ở trong phòng nhìn xung quanh, mở hành lý dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105924/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.