Đến gần tối giáo viên mà công ty Mạnh Lạp tìm thấy mới đến......
“Tổng giám đốc, tôi là giáo viên đến đây dạy!” Cô gái cung kính nói.
“Được, tiền lương sẽ được công ty gửi vào thẻ cho cô!” Mạnh Lạp lạnh giọng nói.
“Anh còn giả bộ lạnh lùng nữa chứ!” Bùi Mộng Na đứng một bên nói.
Cô gái đến dạy học bất mãn nhìn cô, không vui nói “Sao cô lại nói chuyện với tổng giám đốc của chúng tôi vậy chứ?”
Bùi Mộng Na mặc kệ cô, trực tiếp nói “Cô là cái gì chứ, là cây tỏi à? Cô có quyền gì mà nói chuyện với tôi?”
Đỗ Lôi Ti đứng một bên vội vàng tới hòa giải “Đừng cãi nhau, mọi người đều là lần đầu găp nhau không nên caĩ nhau, như vậy thật mất mặt!”
“Xem ra cô muốn về nhà!” Mạnh Lạp nhìn cô gái tới dạy học nói.
Cô gái đến dạy học vội vàng đi tới lấy lòng nói “Tổng giám đốc, tôi biết sai rồi, đừng xa thải tôi......”
“Mạnh Lạp, thôi, nếu người đã tới, chúng ta......” Đỗ Lôi Ti lên tiếng xin.
Đôi mắt thâm thúy của Mạnh Lạp nhìn cô ta chằm chằm nói “Cô tới đây là để dạy học, nhớ không được bạc đãi những đứa trẻ ở đây!”
Cô gái tới dạy học nhìn thấy ánh mắt kia của tổng giám đốc, cơ thể không tự chủ run rẩy, ánh mắt kia thật sự làm người ta cảm thấy sợ, cô ta nói “Tổng......Tổng giám đốc, anh yên tâm!”
Viện trưởng nhìn thấy cô gái mới tới lịch sự chào hỏi “Cô gái, xin chào, chào mừng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105920/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.