Vừa nhìn cà chua vừa la to “A........Không cần.......”
Đỗ Lôi Ti đâm xuống nhưng không chém trúng cà chua, ngược lại đâm sâu vào trong thớt không thể nào lấy ra được.
Cô ngây người!!!
Chẳng lẽ món ăn cũng muốn đối đầu với cô sao?
Cô dùng sức rút dao, cúi người nhặt cà chua rơi trên mặt đất, khẽ nói “Cà chua ơi cà chua, em ngoan ngoãn nghe lời, không cần chạy lung tung!”
Nói xong lại lần nữa hạ quyết tâm phóng dao đến, một lần hạ dao đem trái cà chua cắt thành từng miếng......
Không bao lâu, bưng một tô mì cà chua trứng đen thui đi vào cười nói “Mì nấu xong rồi, anh từ từ ăn, tôi đi dọn dẹp một chút!”
Mạnh Lạp nhìn tô mì, con ngươi thiếu chút nữa rớt xuống hỏi “Đây là cái gì?”
Đỗ Lôi Ti vẫn chưa xoay người lại nhìn anh ta nói “Sao vậy? Đây không phải cà chua sao?”
Bùi Mộng Na đứng đó bụm miệng nhìn hai người cố nhịn cười......
Mạnh Lạp dùng chiếc đũa gẩy gẩy, nhìn thấy vỏ trứng vẫn còn bên trong, còn có miếng cà chua to, những thứ này không nói, tất cả đều đen thui?
Anh ta lén nuốt nước miếng, mì này anh ta thật sự không dám ăn......
Bùi Mộng Na đứng một bên bóng gió “Ẻo lả, anh ăn đi, đừng thấy tô mì này khó xem, mùi vị tuyệt đối rất ngon!”
Mạnh Lạp nhìn cô bĩu môi “Cô ăn trước đi rồi tôi ăn!”
“A......Nếu tôi muốn ăn thì sẽ đến lượt anh sao? Anh không biết nam nữ thụ thụ bất tương thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105906/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.