“Bởi vì trong hợp đồng có ghi rõ!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.
Đỗ Lôi Ti không tin lời anh nói, nửa tin nửa ngờ hỏi “Sao tôi không thấy?”
“Cô căn bản chưa từng đọc qua!” Bùi Tuấn Vũ trả lời.
“Tôi không thấy, tôi không tin!” Đỗ Lôi Ti vô lại nói.
“Vây bây giờ tôi lấy cho cô xem?”
“Không cần, tôi không muốn xem!” Đỗ Lôi Ti nói.
“Chẳng lẽ cô muốn bồi thường vi phạm hợp đồng?” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô đùa giỡn nói.
Cái gì?
Tiền vi phạm hợp đồng?
Chuyện này là thế nào?
Sao cô không biết?
Bây giờ thì cô đã hiểu, cô lên phải thuyền của hải tặc rồi!
Vì vậy cô vội vàng nhìn anh hỏi “Tiền vi phạm hợp đồng khoảng bao nhiêu?”
Bùi Tuấn Vũ khẽ nhếch miệng “Không nhiều lắm!”
Mẹ kiếp, không nhiều lắm là bao nhiêu?
Sao người đàn ông này lại có thể có bộ dáng như vậy chứ?
Đỗ Lôi Ti khẩn trương hỏi “Bao nhiêu?”
“Gấp mười lần giá trị tài sản mà tôi chia cho cô!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.
“Cái......cái gì......” Đỗ Lôi Ti trợn to mắt lặp lại.
Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy cô lộ vẻ mặt kinh ngạc, chỉ gật đầu một cái!
Ôi, lạy chúa!!!
Mẹ kiếp, không bằng anh ta đi cướp đi, biết rõ trên người cô không có lấy một xu, lại còn muốn cô bồi thường gấp mười lần?
“Sao, cô muốn ăn vạ sao?” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô hỏi.
“Ai nói.......Ai ăn vạ?” Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói.
Choáng, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105868/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.