Chương trước
Chương sau
Cô đem mọi uất ức cùng bất mãn trong lòng nói ra “Anh cho rằng anh là ai? Em muốn tôi đi thì tôi đi, anh muốn tôi ở thì tôi phải ở?”

Những người đứng tại chỗ đều sững sờ, Bùi Mộng Na thật sự không ngờ, chị dâu nhỏ lại lợi hại như vậy!

Lina đi tới nhìn cô nói “Cô biết cô đang nói chuyện với ai không?”

“Cô này, đây là chuyện của tôi và anh ấy, nói với ai thì liên quan gì đến cô?” Đỗ Lôi Ti nhìn cô ta nói.

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói “Cô vào đây với tôi một chút!” Nói xong cầm tay Đỗ Lôi Ti đi vào phòng.

Đỗ Lôi Ti kinh ngạc nhìn người đàn ông đi trước mặt, hoảng sợ la “Anh.....Anh.....Anh muốn làm gì?”

“Câm miệng!” Bùi Tuấn Vũ quay lại nhìn cô nói.

Đi vào phòng làm việc đóng cửa lại, Bùi Tuấn Vũ ép cô trên cửa, hai tay chống ở cửa nhíu mày nhìn cô “Bây giờ không cho đi!”

Đỗ Lôi Ti trợn to mắt, cảm thấy hết nói nổi, tức giận nhìn anh nói “Tại sao tôi không thể đi? Bây giờ Tiểu Vũ đã an toàn quay về, tại sao tôi không thể đi?”

“Tôi nói cô không thể đi là không thể đi!” Bùi Tuấn Vũ khẳng định.

Mẹ kiếp, người đàn ông này quá bá đạo rồi?

“Anh không phải là đàn ông sao? Tại sao nói mà không giữ lời chứ?” Đỗ Lôi Ti tức giận.

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô “Cô đã sớm biết tôi có phải đàn ông hay không rồi chứ?”

“Anh......Sao anh có thể vô lại như vậy chứ?” Đỗ Lôi Ti tức giận cà lăm nói.

Anh chợt nghiêm mặt nói “Cô căn bản không có quyền rời đi, cô cũng biết, tôi là người bắt đầu trò chơi nên người quyết định kết thúc trò chơi cũng sẽ là tôi!”

Nói xong xoay người đi ra khỏi phòng làm việc.

Đỗ Lôi Ti ngồi trên sàn nhà, không còn chút sức lực nào, tại sao co lại trở nên thế này chứ?

Bây giờ cô mới phát hiện ra, từ đầu đến cuối cô đều không có quyền lựa chọn, mà bây giờ, cô giống như đồ trưng bày đều bị mọi người quan sát.

Cô hít mũi, ngước đầu, không để nước mắt rơi xuống.......

Cô đứng dậy, mở cửa phòng đi ra ngoài!

Thấy mọi người đang ngồi trước bàn ăn, cô cảm thấy mình không hợp với chỗ này, vì vậy cô đứng yên tại chỗ......

Bùi Mộng Na nhìn thấy cô đứng đó nói “Chị dâu, tới đây ngồi đi!”

Đỗ Lôi Ti chậm rãi đi tới, vừa muốn ngồi xuống, Bùi Vũ nói “Ba mẹ ngồi cạnh con đi, chúng ta một nhà ba người ngồi cạnh nhau.”

Đỗ Lôi Ti lúng túng đứng đó, nhìn những người ngồi trước bàn ăn, trong lòng cô rất phức tạp.....

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói “Cô cứ ngồi cạnh tôi!”

Cô từ từ ngồi xuống, ăn tối!

Lý Lệ ngồi bên cạnh thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Đỗ Lôi Ti, Đỗ Lôi Ti hơi gật đầu cảm ơn.

Một bữa cơm cứ như vậy kết thúc!

“Tuấn Vũ, em có chuyện muốn nói!” Lina nói.

Bùi Tuấn Vũ đứng đó lạnh lùng nói “Có chuyện gì nói luôn đi!”

Lina nhíu mày nhìn anh “Tuấn Vũ, đừng như vậy dược không?”

Bùi Sơn đứng bên cạnh nói “Tuấn Vũ, ngày mai ba cùng mẹ con sẽ đi, tốt nhất con nên xử lý tốt chuyện trong nhà!”

Nói, quay về phòng mình.

Lý Lệ cầm tay Đỗ Lôi Ti, nói với con gái “Mộng Na, để anh trai con giải quyết mọi việc, chúng ta quay về phòng con!”

Bùi Mộng Na nhìn hai người trong phòng khách, xoay người đi theo mẹ về phòng mình.

“Được rồi, bây giờ chỉ còn tôi và cô, cô có chuyện gì thì nói nhanh đi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nói.

Lina đi lên trước ôm anh nói “Tuấn Vũ, mấy năm qua anh sống tốt không?”

“Cô cảm thấy bây giờ cô hỏi vấn đề này có buồn cười không?”

“Tuấn Vũ, sao anh có thể nói vậy chứ?”

“Nếu cô không có chuyện gì quan trọng thì tôi muốn đi lên!” Nói xong xoay người muốn đi lên lầu.

Lina vội vàng kêu “Anh hận em như vậy sao?”

Bùi Tuấn Vũ quay đầu hơi cười “Không có yêu nên căn bản không tồn tại hận thù!”

Lina nhìn chằm chằm anh, nghẹn ngào nói “Tuấn Vũ, em biết sai rồi, anh sẽ tha thứ cho em chứ?”

“Không thể! Bây giờ tôi đã kết hôn, cô gái kia chính là vợ tôi!” Nói xong đi thẳng lên lầu.

Lina nhìn bóng lưng anh, trong lòng thầm thề “Tôi nhất định sẽ làm cho anh yêu tôi!”

Đỗ Lôi Ti đi vào ngồi trên giường Mộng Na, Mộng Na tò mò hỏi “Chị dâu, vừa rồi anh trai kéo chị vào phòng làm việc làm gì vậy?”

Đỗ Lôi Ti nhìn hai người phụ nữ trước mặt nói “Không có chuyện gì!”

“Chị dâu, chị đừng ngượng, mẹ rất thoải mái, không phải người cổ hủ!”

“Thật sự không có chuyện gì!”

Bùi Mộng Na vẫn lắc đầu không tin “Chị dâu, có phải chị cùng anh trai trong phòng làm việc ò í ẹ không?”

Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt, choáng, sao cô ấy lại không thay đổi tính thẳng thắn cứ như vậy nói ra chứ?

Lý Lệ cười nói “Mộng Na, không được không biết lớn nhỏ như vậy, con phải biết bây giờ cô ấy là chị dâu con!”

Đỗ Lôi Ti nói “Bác gái, cháu sắp rời khỏi đây rồi!”

Bùi Mộng Na sốt ruột nói “Chị dâu, Tiểu Vũ đã quay về, tại sao chị lại muốn rời đi?”

“Bây giờ mẹ Tiểu Vũ đã quay về, chị cảm thấy như vậy đối với thằng bé rất tốt!” Đỗ Lôi Ti nói.

Lý Lệ khẽ thở dài “Lôi Ti, nghe bác khuyên, Tuấn Vũ sẽ không quay về với người phụ nữ kia đâu, nếu Tuấn Vũ đã lựa chọn cháu thì thằng bé sẽ có trách nhiệm với cháu.”

“Nhưng mọi người cũng đã nhìn thấy, hôm nay lúc ăn cơm Tiểu Vũ rất vui, cái này cháu có thể hiểu!”

“Chị dâu, bây giờ em hỏi chị một vấn đề quan trọng, chị chỉ cần trả lời thật với em......em sẽ đồng ý yêu cầu của chị!” Bùi Mộng Na thu hồi vẻ mặt vui đùa.

Đỗ Lôi Ti khẽ gật đầu!

“Chị dâu, chị nói thật cho em biết, chị còn yêu anh trai em không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.