Quản gia bưng cà phê tới “Phu nhân, cà phê đây ạ!”
“Cảm ơn quản gia!” Đỗ Lôi Ti cười nhận lấy cà phê.
Cô bưng cà phê lên phòng làm việc, nhẹ nhàng gõ cửa.
“Cốc cốc cốc......”
“Vào đi!” Bùi Tuấn Vũ cúi đầu xem tài liệu, lạnh giọng mở miệng.
Đỗ Lôi Ti cẩn thận mở cửa đi vào rồi đóng cửa lại......
Cô đi tới trước bàn làm việc, để cà phê lên bàn.
“Đi ra ngoài đi!” Bùi Tuấn Vũ nói.
Đỗ Lôi Ti nghe thấy anh nói nhưng vẫn đứng yên tại chỗ.
Bùi Tuấn Vũ nhíu mày ngẩng đầu, nhìn thấy cô đứng đó nói “Có chuyện gì không?”
“Ha ha......A.......Không có chuyện gì!” Đỗ Lôi Ti cười nói.
“Cô cười thật sự rất khó coi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.
Đỗ Lôi Ti lúng túng đứng đó nhìn anh!
Bùi Tuấn Vũ đặt tài liệu trong tay xuống, tựa vào ghế nhìn cô “Có chuyện gì?”
“Là.....là......chuyện của tiểu Vũ!”
“Chuyện gì?” Bùi Tuấn Vũ lại hỏi.
Đỗ Lôi Ti nhìn anh khẩn trương nói “Chuyện Tiểu Vũ muốn đi công viên, anh xem, anh rất bận rộn, không có thời gian ở bên cạnh Tiểu Vũ, vừa đúng lúc tôi với Mộng Na có thời gian, chúng tôi có thể đi sở thú với thằng bé!”
“Không được!” Bùi Tuấn Vũ kiên quyết.
Đỗ Lôi Ti nhíu mày nhìn anh hỏi “Tại sao? Không phải chỉ là một cái công viên nhỏ sao? Trẻ con đều thích đến công viên đấy!”
Bùi Tuấn Vũ ngồi trên ghế nhìn chằm chằm cô nói “Tôi nói không được chính là không được!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105848/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.