Bùi Tuấn Vũ ngồi trên ghế salon chờ lâu không nhịn được nói “Ra ngoài!”
“Tôi không ra!” Đỗ Lôi Ti quấn khăn tắm ngồi trên bồn cầu, tay chống cằm ngồi suy nghĩ.
“Ra ngoài!” Nói xong, đứng dậy đi về phía nhà tắm, mở cửa.....
Đỗ Lôi Ti bị dọa sợ ,lập tức đứng dậy, hai tay che ngực, khẩn trương nhìn anh......
“Chẳng lẽ cô cứ muốn ngồi bên trong như vậy?” Bùi Tuấn Vũ đứng ở cửa, hai tay khoanh trước ngực nhìn cô.
“Tôi......tôi......tôi......tôi không muốn ra ngoài!” Đỗ Lôi Ti cà lăm nói.
“Ra ngoài!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng.
Đỗ Lôi Ti nhìn xuống người mình, vừa liếc nhìn người đàn ông trước mặt, yếu ớt mở miệng nói “Cái đó.......cái đó......tôi không có quần áo để mặc!”
“Đã cho người đi mua, bây giờ lập tức ra ngoài!” Bùi Tuấn Vũ nhíu mày nói.
Anh thật không ngờ, cô gái này vẫn biết xấu hổ, tối hôm qua cùng sáng hôm nay anh đều đã nhìn thấy hết cơ thể cô, còn xấu hổ gì nữa chứ.
Đỗ Lôi Ti từ từ đi đến cửa phòng tắm, nghiêng người né cơ thể người đàn ông, đi tới giường đắp chăn.
Lâm Thanh gõ cửa phòng nói “Tuấn Vũ, đã đến giờ ăn sáng!” Nói xong, đẩy cửa đi vào.
Khi cô ta nhìn thấy người phụ nữ ngồi trên giường để lộ bờ vai trần cũng biết tối qua cô ta lại tạo điều kiện cho hai người.
Cô ta đè nén tức giận trong lòng, mỉm cười nói “Tuấn Vũ, ba tôi gọi mọi người xuống ăn sáng!”
Bùi Tuấn Vũ nhìn cô ta lạnh giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105828/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.