Đỗ Lôi Ti nghe thấy anh nói “Còn có người nhà cô!” cả người giống như bị điện giật, ngây ngẩn người, để mặc cho người đàn ông bên cạnh nắm tay dắt lên xe.
Đây là lần thứ hai Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy vẻ mặt này của cô, lần đầu tiên là ngày anh gọi cô đến phủ tổng thống, còn lần này nhắc đến người nhà cô lại lộ ra vẻ mặt này, chuyện này rất khó với cô sao?
Lúc này trong xe trở nên yên lặng, yên lặng đến nỗi có thể nghe tiếng tim đập thình thịch......
Quay lại phủ tổng thống, Đỗ Lôi Ti xuống xe trước, im lặng quay về phòng.
Bùi Tuấn Vũ đứng trước xe, nhìn bóng lưng cô đơn của cô biến mất sau hành lang, anh nhấc chân đi theo quay về phòng.
Anh đứng trước cửa nhìn thấy cô đứng bên cửa sổ lau nước mắt, đi lên trước hỏi “Cô làm sao vậy?”
“Không có, không sao cả......” Đỗ Lôi Ti vội vàng lau nước mắt.
Bùi Tuấn Vũ nhìn cô lạnh giọng nói “Tại sao khi nhắc đến người nhà cô lại trở nên như vậy? Tôi nhớ lần đầu tiên khi cô đến đây cũng xuất hiện vẻ mặt như thế này?”
Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói “Người nhà của tôi có thể không tham gia không?”
“Cho một lý do!” Bùi Tuấn Vũ bình thản nói.
“Tôi không muốn người nhà của tôi bị cuốn vào trò chơi này, tôi không muốn mất người nhà tôi, tôi không muốn người nhà tôi mất tự do, anh hiểu chưa?” Đỗ Lôi Ti hít mũi nói.
“Cô phải biết, nếu như cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105798/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.