Qua một lúc lâu, phục vụ bưng cà phê cùng nước trái cây ra, hai người ngồi uống nước, nhìn ra ngoài cửa sổ, Bùi Mộng Na liền nghĩ tới điều gì đó, tò mò hỏi “Lôi Ti, buổi sáng sao cô lại đỏ mặt từ trên lầu đi xuống?”
Đỗ Lôi Ti vừa mới uống nước trái cây không phòng bị liền bị sặc, khẽ ho “Khụ khụ khụ.......khụ” vừa khua tay nói “Không có, khụ khụ, không có, khụ khụ.......không có gì!”
Bùi Mộng Na liếc cô “Cô lừa ai vậy? Tôi không tin đâu, nếu như không có gì, tại sao vừa nghe tôi hỏi cô lại trở thành bộ dáng thế này?”
Đỗ Lôi Ti bị nói trúng tim đen, cà lăm nói “Không có, thật sự không có gì, cô chủ, cô đừng đoán mò!”
Bùi Mộng Na dùng khổ nhục kế, giả bộ tức giận nói “Lôi Ti, thì ra cô vẫn không xem tôi là bạn?”
“Cô chủ, cô thật sự hiểu lầm rồi, tôi làm sao có thể không xem cô là bạn chứ, thật mà!” Đỗ Lôi Ti lo lắng giải thích.
“Cô xem tôi là bạn sao? Trong mắt tôi, bạn tốt chính là không giấu nhau bất cứ điều gì không phải sao?”
Đỗ Lôi Ti toát mồ hôi!!!
Thật sự cảm thấy bi kịch.
Phải nói thế nào?
Phải nói hết toàn bộ sao?
Nếu thật sự nói hết, với tính cách của cô chủ, không cười nguyên ngày mới lạ.
“Lôi Ti, lúc này tôi rất tức giận, không nói thì thôi, sao lại biểu hiện như thế kia chứ?” Bùi Mộng Na bất mãn nói.
Không còn cách nào khác, Đỗ Lôi Ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-vo-ngoc-dang-yeu/3105745/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.