"Mộ giám?" Giang Thừa sửng sốt một lúc mới phản ứng lại được, "Cô nói là phu...... Không phải, là giám đốc Mộ, Mộ Sơ Tình?"
Vẻ mặt Ôn Vấn Nguyệt như là bị nhồi máu cơ tim, gật đầu, "Đúng vậy, chính là Mộ giám, nói đến đúng là rất kỳ quái, gần đây giám đốc thật sự là rất kỳ quái, chẳng làm một việc gì cả, mấy ngày nay cứ ngồi chơi game trong văn phòng. Hơn nữa công việc mà bình thường cô ấy làm, bây giờ cũng không động tới, báo cáo đơn giản nhất, còn cả mấy cái phần mềm tính toán cô ấy cũng không đụng vào, vấn đề là mấy cái phần mềm đó rất là đơn giản, sợ là người nào mới làm chỉ cần chỉ qua một lần là liền có thể làm được, chính là giám đốc lại không có làm, nằm ì ra đó, mọi thứ đều giao cho bọn tôi làm, mấy hôm nay tôi vì phải làm luôn phần của giám đốc, ngày nào cũng phải tăng ca, bận chết tôi."
Vốn dĩ là trong lòng Ôn Vấn Nguyệt đang bức xúc lại không biết phải phát tiết vào đâu, hiện giờ đã tìm được nơi để mình có thể phát tiết, liền xả ra một tràng. Cũng không có chú ý tới lời nói của mình có thích hợp hay không.
"Mấu chốt là gần đây giám đốc đều thích đi trễ về sớm, Mộ giám trước kia đâu phải là người như vậy. Trước kia giám đốc là một người rất đúng giờ, đi làm đúng giờ, công việc mà chưa hoàn thành thì đều sẽ tan ca trễ, tuyệt đối là không có giống như gần đây, thật sự là đừng có nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543124/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.