Chương trước
Chương sau
Thật là quỷ dị, giống như là trời cao không cho phép cô ta chạm vào Hoắc Bắc Cảng vậy, tại sao tiếp cận Hoắc Bắc Cảng lại khó khăn như vậy chứ.
......
Mộ Sơ Tình đi kiểm tra sức khoẻ, muốn biết nguyên nhân mà mình bị câm, cô rất muốn biết tại sao mình không nói được, có phải là thanh quản có vấn đề gì hay không, hay là có người động tay động chân vào.
Kết quả kiểm tra sức khỏe đã có nhưng Mộ Sơ Tình lại xem không hiểu cho nên đi hỏi bác sĩ, bác sĩ nhìn kết quả kiểm tra của Mộ Sơ Tình xong liền nhíu mày.
"Mộ tiểu thư, cô xác định là cô không cách nào nói chuyện được sao?" Ngay cả bác sĩ sau khi xem kết quả kiểm tra của Mộ Sơ Tình xong cũng không dám tin, thế nhưng cô lại là một người câm, không có cách nào nói chuyện. Đây quả thực chính là chuyện không thể tin được.
Mộ Sơ Tình vừa nghe bác sĩ nói như thế liền biết bản thân xong đời rồi, cô gật đầu, không nói nên lời.
"Vậy tại sao cô lại không nói được, có thể mô tả một chút được không?" Bác sĩ giải thích: "Bởi vì báo cáo sức khỏe này của cô cho thấy dây thanh quản của cô không hề có vấn đề gì, hơn nữa hoàn toàn giống như một người bình thường, cho nên tại sao cô lại không thể nói chuyện được, dây thanh quản không hề bị tổn thương, là do từ nhỏ cô đã bị vậy rồi hay là sau khi bị kích thích mới như vậy?"
Mộ Oanh Oanh không phải là bị câm từ bé, cho nên không có khả năng là bị bẩm sinh, vậy là bị kích thích? Mộ Sơ Tình biết rõ cô gặp phải đả kích lớn nhất chính là việc này, là việc bản thân không có cách nào nói chuyện!
Mộ Sơ Tình vẫn luôn lắc đầu, có chết cũng sẽ không nói cho bác sĩ biết.
Mộ Sơ Tình đã biết dây thanh quản của cô không có bất cứ vấn đề gì, xem như cô cũng hiểu ra được một vấn đề, bản thân và Mộ Oanh Oanh biến thành thế này là thế nào, là như thế nào mà biến thành một người câm, hoặc là hết thảy những việc này đều là bởi vì...... Trên thế giới này, không có khả năng chỉ có mấy người bọn họ là thần tiên.
Cho nên, nếu như thế giới này thật sự có thần tiên, như vậy thật sự sẽ có những thần tiên khác, Mộ Sơ Tình có rất nhiều thần tiên trợ giúp mình, thì tự nhiên Mộ Oanh Oanh cũng sẽ có......

Mộ Oanh Oanh sẽ biến thành như vậy, tráo đổi linh hồn với cô, kỳ thật nguyên nhân chính là bởi vì sau lưng cô ta cũng có thần tiên trợ giúp......
......
Mộ Sơ Tình ngây ngốc ra khỏi phòng làm việc của bác sĩ, vừa ra khỏi cửa lại đột nhiên nhìn thấy Đại Thụ gia gia xuất hiện.
Mộ Sơ Tình hoảng sợ, sợ Đại Thụ gia gia bị người ta tưởng là bệnh nhân tâm thần cho nên định dắt ngài ấy trốn đi chỗ khác.
Đại Thụ gia gia nắm lấy tay cô, ngăn cản: "Tiên tử đừng căng thẳng, ngươi đừng căng thẳng, không sao đâu, bọn họ không nhìn thấy ta được đâu, ở đây ngoài ngươi ra không ai có thể nhìn thấy ta được."
Mộ Sơ Tình thở dài nhẹ nhõm một hơi, buông tay.
Mộ Sơ Tình tò mò nhìn chằm chằm Đại Thụ gia gia, hỏi: "Đại thụ gia gia, sao đột nhiên ngài lại xuất hiện ở đây?"
"Tiên tử, vừa rồi ta quên nói với ngươi một chuyện rất quan trọng, cho nên ta không vội hạ phàm, chính là muốn nói cho ngươi một điểm mấu chốt, vừa nãy ta đang chơi cờ, may mắn là ta đã quên mất chuyện của ngươi, lúc nhớ tới liền lật đổ bàn cờ, bằng không ta lại thua Thái Thượng Lão Quân ván thứ mười ba."
Mộ Sơ Tình: "......" Giờ thần tiên cũng giở trò ăn gian sao?
"Đại Thụ gia gia, ngài sốt ruột xuống đây như vậy là muốn nói với tôi chuyện gì?"
"Chính là muốn nói với tiên tử nhà ngươi một chuyện, ngươi muốn Hoắc Bắc Cảng biết ngươi chính là Mộ Sơ Tình nhưng mà ngươi không thể thông qua miệng mình, hoặc là sử dụng bất cứ hành vi gì nói cho Hoắc Bắc Cảng biết ngươi chính là Mộ Sơ Tình."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.