Hỉ Bảo nhìn nhìn Mộ Sơ Tình, suy nghĩ một chút, sau đó hắng giọng giải thích với Mộ Sơ Tình: "Chủ nhân, là thế này, người và Lang Bạch Thái tử quen biết là trong một bữa tiệc bàn đào tuyệt đẹp."
Mộ Sơ Tình lập tức liên tưởng đến hình ảnh đẹp đẽ lúc đó, cô liền suy đoán tiếp lời Hỉ Bảo: "À, như vậy sao, Hỉ Bảo, đó có phải là bởi vì lúc ấy ta ăn mặc lộng lẫy đi dự tiệc, gặp được Lang Bạch cũng ăn mặc bảnh bao, rồi sau đó ta liền nhất kiến chung tình với hắn?"
Hỉ Bảo vô lực trào phúng: "Không không không, chủ nhân, người suy nghĩ nhiều quá, người không có dịu dàng đến như thế."
Mộ Sơ Tình: "......" what?!
Hỉ Bảo tiếp tục giải thích: "Chủ nhân, Người và Lang Bạch Thái tử quen biết là bởi vì trong lúc Vương Mẫu nương nương đang nói chuyện, người tham ăn, thế nào cũng phải ăn đào cho bằng được. Rồi mới bị Nhung An nhìn thấy, Nhung An muốn bẩm báo lên trên, kết quả, người và Nhung An cãi nhau, trong tay người bưng canh trứng, cứ như vậy tạt một dính đầy đầu Lang Bạch."
"Ha ha ha ha ha ha!!" Mộ Sơ Tình phụt cười, mạnh mẽ vỗ đùi, "Trời à! Đỡ trẫm dậy, ta chết cười mất! Trước đây ta đã từng bắt nạt được Hoắc Bắc Cảng trước cả khi bị hắn khi dễ!!!"
Ôi trời ơi, khẩu vị của chủ nhân mặn quá rồi!!!
Hỉ Bảo: "......" Đó là người ta...... Đáng thương.
Mộ Sơ Tình cảm thấy không thích hợp, "Không đúng, không phải lúc ấy ta đang ăn đào sao? Làm sao trên tay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543053/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.