"Rõ ràng là mình cứu người, tại sao cậu lại muốn giả mạo mình? Tại sao cậu lại đối xử với mình như vậy?"
Hứa Hạ Đồng không có duỗi tay hất cô ra, lại làm bộ điềm đạm đáng yêu, tư thái nhu nhược nhìn cô, vẻ mặt chân thật đáng thương, "Không có, Sơ Tình, cậu đang nói gì vậy? Là mình cứu người, là mình cứu Bắc Cảng, không phải cậu, tại sao cậu lại nói như vậy. Cậu...... Có phải cậu hiểu lầm cái gì rồi hay không?"
Mộ Sơ Tình duỗi tay tóm lấy cổ áo đồng phục bệnh nhân của Hứa Hạ Đồng, lúc ấy cô xúc động rất muốn bóp chết cô ta, túm lấy cô ta khóc lóc nói: "Không phải, Hứa Hạ Đồng, cô thừa nhận sự thật cho tôi! Tôi không tin cô lại là loại người này, cô không được đối xử với tôi như vậy, chúng ta là bạn bè không phải sao? Nếu chúng ta là bạn bè, tại sao cô lại đối với tôi như vậy? Tại sao cô lại muốn giả danh tôi? Là tôi cứu người, không phải cô! Là tôi cứu Hoắc Bắc Cảng!"
"Sơ Tình, cậu đừng như vậy có được không? Nhìn cậu như vậy, mình thật sự rất khó chịu, nhưng mà sự thật chính là sự thật, sự thật chính là mình cứu Bắc Cảng. Mình không thể bởi vì cậu là bạn tốt của mình mà giúp cậu nói dối, như vậy là không đúng, mình mới là người cứu anh ấy, không phải cậu, Sơ Tình, chúng ta đừng như vậy có được không?" Hứa Hạ Đồng vẫn luôn làm bộ không biết chuyện gì, luôn diễn kịch, ánh mắt điềm đạm đáng thương, đối lập với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543028/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.