Cô ta cho rằng Hoắc Bắc Cảng sẽ nhớ rõ cô ta, không nghĩ tới căn bản là hắn không nhớ gì tới mình.
A, có lẽ là bởi vì yến hội lần trước, hai bọn họ vội vàng, chỉ gặp mặt có một lần, cho nên ấn tượng không khắc sâu.
Cung Tâm Quân cũng không nhụt chí, người đàn ông này ưu tú như thế, cho nên theo đuổi hắn chắc chắn là rất khó, con đường này khẳng định là không dễ đi, cho nên trong lòng cô ta đã làm tốt công tác chuẩn bị.
Cung Tâm Quân tiếp tục bày ra nụ cười ngọt ngào, đi về phía hắn, đưa hộp cơm trong tay ra, "Anh Bắc Cảng, có thể là anh không nhớ em, nhưng anh có nhớ tháng trước anh tham gia một bữa tiệc sinh nhật của một người tên là Cung Tâm Quân không? Em chính là Cung Tâm Quân, không quen biết em, nhưng hẳn là anh biết ba em, ba em là Cung Nhạc."
Ở trong đầu Hoắc Bắc Cảng nghĩ nghĩ đến tên người này.
Đích xác là hắn có quen biết.
"Cô là con gái ông ấy? Vậy cô tới đây làm gì?"
Ngữ khí của Cung Tâm Quân hạ xuống một chút, cho rằng hắn nhớ đến mình, xem ra trong lòng hắn, cũng không phải là không có mình phải không? Cô ta vui đến quên cả trời đất, cao hứng muốn điên rồi, lập tức tiếp lời, "Là thế này, bác gái nói với em, bình thường anh đều ở ông ty ăn cơm hộp. Cơm hộp không có bổ dưỡng, cho nên em tự tay làm cho anh một ít cơm trưa, anh nếm thử xem có ngon không."
Hoắc Bắc Cảng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/543021/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.