Chương trước
Chương sau
Hoan Bảo vẻ mặt nghiêm túc nhìn theo bóng dáng Hà Thục rời đi, cười một chút, rất thâm trầm, "Hỉ Bảo, xem ra kế hoạch tác chiến của chúng ta lại có thêm một chiến hữu rồi."
Hỉ Bảo trừng lớn hai mắt, ngây ngốc nhìn Hoan Bảo, vẻ mặt không hiểu.
"Vương Mẫu nương nương trước kia ở trên trời không hài lòng Quả Nhi tiên tử, bây giờ ở nhân gian cũng không hài lòng Sơ Tình tiểu thư. Bà ta không phải Vương Mẫu nương nương, chỉ là Vương Mẫu nương nương phái ra nguyên thần, phỏng chừng cũng là đi phá hoại chủ nhân của ta và ngươi."
"Vậy không cần lo về bà ta, dù sao không phải là kẻ thù là được, phòng của chủ nhân ta mở cửa, chúng ta nhanh vào đi thôi."
"Ừ."
Hoan Bảo cùng Hỉ Bảo, hai con mèo đi vào phòng Mộ Sơ Tình, vừa rồi Mộ Sơ Tình trở về, thay quần áo ra rồi đặt trên ghế.
Hỉ Bảo đi đến chỗ để quần áo của Mộ Sơ Tình, kêu lên một tiếng với Hoan Bảo.
Hoan Bảo thức thời xoay người một, lập tức biến thành hình người.
Hắn mặc một chiếc áo bào dài màu đen, màu da trắng nõn, tóc đen dài tới bên hông, đặc biệt rõ ràng chính là tròng mắt của hắn, đen tựa như một viên hắc diệu thạch, sáng ngời.
Lại thấy được Hoan Bảo biến thành hình người, Hỉ Bảo lập tức si mê chảy nước miếng, "Hoan Bảo, ngươi thật đẹp trai mà."
Hoan Bảo ho khan một, xoay mặt đi, nhìn sang bên cạnh, lỗ tai đỏ lên, thanh âm của hắn trầm thấp nhắc nhở Hỉ Bảo, "Hỉ Bảo! ngoan, đừng có nhìn ta, mau nhổ tóc ta xuống đi."
Hỉ Bảo vẻ mặt mê đắm nhìn Hoan Bảo, duỗi móng vuốt nhổ xuống một sợi tóc, sau đó Hoan Bảo cầm kéo cắt tóc mình thành từng đoạn thật ngắn, lấy mấy đoạn rải ở trên quần áo của Mộ Sơ Tình.
Tiếp theo, Hỉ Bảo lấy ra một chai nước hoa Cologne, ở trên quần áo của Mộ Sơ Tình xịt vài cái.

Hoan bảo thấy Hỉ Bảo có nước hoa Cologne của nam giới, hắn nghi hoặc nhíu mày, "Hỉ Bảo, nước hoa Cologne này là của ai?"
Hỉ Bảo xịt nước hoa Cologne xong liền cất đi, "Hạo Thiên Khuyển cho ta, ta cũng không nghĩ tới thế nhưng hắn lại có mấy thứ này, nhưng mà cũng khá tốt nha."
"Ngươi và hắn, quan hệ thật tốt." Giọng điệu Hoan Bảo chua lòm.
Hỉ Bảo cười tủm tỉm, "Đúng vậy, quan hệ của chúng ta hiện tại rất tốt."
Hoan Bảo có chút ghen tuông, "À."
Hỉ Bảo lải nhải: "Ta nói cho ngươi này, Hạo Thiên Khuyển quả thật là con chó tốt mà."
"À."
Hỉ Bảo lách cách khen ngợi Hạo Thiên Khuyển một đống lời hay ý đẹp.
Hoan Bảo trầm mặc, không nói lời nào.
......
Đêm về.
Lúc Mộ Sơ Tình xuống lầu, di động đột nhiên vang lên, là thông báo có tin nhắn mới.

Cô mở ra, là một dãy số lạ gửi tin nhắn cho cô.
【 Hoắc Bắc Cảng điều tra thân phận của Hoắc Tiểu Bao. Xét nghiệm DNA. 】
Mộ Sơ Tình nhìn cái tin nhắn này, đầu mày chau lại.
Đây là ai gửi cho cô, một số máy lạ cô không quen biết.
Mộ Sơ Tình tò mò gọi lại vào số máy đó, thế nhưng...... Không có người nghe, hơn nữa đây là một số không còn tồn tại.
Số máy này đăng ký xong thì gửi tin nhắn này cho cô, rồi liền huỷ số.
Ai lại nhàm chán đến như thế vậy?
Mộ Sơ Tình nhìn nhìn, lúc sau lại chạy tới phòng Hoắc Bắc Cảng.
Cô muốn biết, rốt cuộc là có ý gì.
Cửa phòng Hoắc Bắc Cảng không khóa, cô đi vào phòng sau đó liền lục soát văn kiện, Hoắc Bắc Cảng thật sự xét nghiệm DNA của Tiểu Bao thì chắc chắn sẽ có bảng báo cáo kết quả.
Mộ Sơ Tình lục tới lục lui, cuối cùng tìm trong tủ quần áo của Hoắc Bắc Cảng, tìm được một túi văn kiện.
Ánh mắt Mộ Sơ Tình ngây dại ra nhìn túi văn kiện kia, ngón tay cứng đờ mở túi văn kiện.
Mở ra, muốn nhìn xem là cái gì!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.