Mộ Sơ Tình sợ con mình bị thương tổn, khẳng định sẽ không báo cảnh sát.
Mộ Sơ Tình nghe được lời này, hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề, cô muốn cứu cô ta, cô ta còn không cho cô cứu? Cô nhìn Mộ Oanh Oanh, vẻ mặt khiếp sợ, "Mộ Oanh Oanh, cô có ý gì? Cô đắc tội với kẻ nào rồi? Tại sao bọn họ muốn làm vậy với cô?"
"Tôi...... Ở chỗ này uống rượu, bọn họ liền đi tới đùa giỡn tôi, tôi cự tuyệt bọn họ, rồi mới thành như vậy." Mộ Oanh Oanh khóc sướt mướt nói dối.
Mộ Sơ Tình lại nhìn thoáng mấy kẻ đó hình như là mấy tên lưu manh, "Vậy mấy người muốn sao mới chịu buông tha cho cô ta? Còn không phải là cô ta đánh mấy người sao? Mấy người dùng sức đánh lại cô ta là được rồi không phải sao? Làm gì phải động tay động chân với cô ta."
Cái tên cầm đầu trong đám đàn ông kia buông tay, đi về phía Mộ Sơ Tình. "Tiểu thư, ở địa bàn của chúng ta không phải nói như vậy, trêu chọc chúng ta, cô cảm thấy còn có thể dễ dàng buông tha cô ta như vậy sao?"
"Vậy các người muốn làm cái gì?" Mộ Sơ Tình cảnh giác lùi về sau một bước.
Người đàn ông kia chỉ chỉ đống rượu trên mặt bàn, "Muốn tôi buông tha cho em họ cô cũng được thôi, cô uống hết rượu trên bàn đi, tôi liền buông tha cho cô ta."
Mộ Sơ Tình nhìn chằm chằm đống rượu trên mặt bàn, đều đã mở nắp, còn đang sủi bọt khí màu trắng.
Thoạt nhìn như là rượu bị lay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542994/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.