Chương trước
Chương sau
Hỉ Bảo nhảy tới trong lòng ngực Mộ Sơ Tình, chặt chẽ bắt lấy Mộ Sơ Tình, nhắc nhở cô, "Chủ nhân, Người cẩn thận một chút, Nhung An đã theo dõi Người."
Mộ Sơ Tình tò mò với cái tên xa lạ này, "Nhung An là ai?"
Hỉ Bảo thong thả ung dung giải thích với Mộ Sơ Tình: "Nhung An là tình địch của người, cô ta là con bướm quả trên lá cây, nhưng năng lượng đều không bằng Người, hơn nữa cô ta thích Lang Bạch Thái tử, cho nên, cô ta liền tu luyện yêu đạo, vì giết chết Người, đoạt lại Thái tử. Chính là sau khi Người đầu thai, cô ta không có biện pháp tìm được Người, không nghĩ tới gần đây lại bị cô ta tìm ra được hành tung, cho thấy Người đang rất nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận."
Mộ Sơ Tình trong lòng run sợ một chút, nghĩ đến lọ thuốc Hà Thục cho cô, lòng cô còn sợ hãi, "Trời ơi, vậy cô ta là người bạn kia của ta sao?"
Hà Thục thế nhưng là yêu quái?
"Hẳn là không phải, nếu là người bạn kia của Người, Người đã sớm bị cô ta giết rồi, hiện tại mới ra tay, phỏng chừng người bạn đó đã bị Nhung An lợi dụng." Hỉ Bảo bắt lấy tay Mộ Sơ Tình, "Chủ nhân, nếu như Người gặp phải chuyện gì, nhớ rõ hãy nổi giận, nghĩ đến chuyện làm Người tức giận nhất, Người là vị tiên mạnh mẽ nhất thế gian, trong tam giới không có kẻ nào đủ sức làm đối thủ của Người, chỉ cần Người tức giận, liền có thể bức ra năng lượng."
"Hỉ Bảo, cám ơn mày, sao mày lại đáng yêu như thế chứ." Mộ Sơ Tình dùng sức hôn lên mặt Hỉ Bảo mấy cái.
Hoan Bảo vẫn luôn ở sau lưng nhìn bọn họ, thở dài một hơi. Cái tên Hỉ Bảo này, thật là một kẻ gây tai hoạ, cả ngày chỉ biết gây hoạ cho nó...... Nó cũng phục chính mình, tại sao có thể tốt được đến như thế, cả ngày đi theo sau Hỉ Bảo thu dọn chiến trường, vẫn luôn chịu đựng cái kẻ ngốc nghếch này, rời khỏi nó, Hỉ Bảo phải làm sao bây giờ đây......
Cái gì khó mà nói ra, cố tình đem những việc này nói ra hết......

Chúng nó có thể giúp Quả Nhi Tiên Tử, chính là không thể nói ra mọi chuyện, phải im lặng mà làm là được, chính là, Hỉ Bảo ngu ngốc này thế nhưng không lựa lời mà nói.
Họa là từ miệng mà ra mà, Quả Nhi Tiên Tử biết được càng nhiều, mọi chuyện càng phiền phức, nếu như đem ký ức trong cơ thể cô bức ra mà nói, có lẽ, trong tam giới, sẽ phát sinh đại sự......
Lúc trước là Ma Quân tự mình phong ấn ký ức của cô, Hoan Bảo bảo sợ nhất chính là, Ma Quân tự mình mở ra ký ức của cô......
......
......
Chờ đến lúc Hoắc Tiểu Bao đi học, Mộ Sơ Tình cùng Hoắc Bắc Cảng đều đến công ty đi làm, lúc này Hạo Thiên Khuyển ở trong nhà, trong phòng khách dưới lầu, nhân lúc không có ai, Hoan Bảo cùng Hỉ Bảo chạy xuống, nhìn Hạo Thiên Khuyển đang ngủ trong lồng sắt, Hoan Bảo đi qua, "Hạo Thiên Khuyển, chúng ta cùng ngươi làm một giao dịch."
"Giao dịch gì?" Hạo Thiên Khuyển phản ứng lại với vẻ chẳng yêu thích, trực tiếp làm vẻ mặt lạnh nhạt với bọn chúng, "Ta và các ngươi chẳng có gì để mà giao dịch, ta chẳng thích giao dịch gì với các ngươi, chúng ta là tử địch, cách xa ta ra một chút, ngủ dậy ta muốn đánh mèo."
Hỉ Bảo đi qua, thanh âm mềm mại ôn nhu giải thích với Hạo Thiên Khuyển: "Ta biết mục đích ngươi hạ phàm, chính là vì phá hoại chuyện giữa chủ nhân ta và Lang Bạch Thái Tử, ngươi muốn phá hoại chuyện của bọn họ, không cho bọn họ ở bên nhau, chúng ta hợp tác với nhau, cùng nhau phá hoại bọn họ."
Hạo Thiên Khuyển giống như là nghe được một câu chuyện cười, "Ta nói hai ngươi thật là hiếm lạ nha, không phải là bảo bối của hai bọn họ sao, muốn cho hai người bọn họ ở bên nhau sao? Hiện tại đột nhiên nói muốn hợp tác với ta, chia rẽ bọn họ, coi ta là kẻ ngốc sao."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.