Hoắc Bắc Cảng còn đang sờ Mộ Sơ Tình, cả người hắn cứng đờ, bất chợt lạnh lùng.
"Cho nên Mộ Sơ Tình, ở trong mắt cô, tôi còn không quan trọng bằng một con mèo?"
Mộ Sơ Tình: "......"
Ở đâu ra lại có người không phân xanh đỏ trắng đen như thế.
Mộ Sơ Tình không có mở miệng, Hoắc Bắc Cảng lại đột nhiên buông lỏng cô ra, sắc mặt thanh lãnh đáng sợ.
Hắn nổi giận?
Đôi mắt Mộ Sơ Tình long lanh nhìn Hoắc Bắc Cảng, Hoắc Bắc Cảng bắt được tầm mắt cô, mẹ nó, người phụ nữ này, chính là kẻ câu hồn người khác.
Đặc biệt là nhìn đến vị trí ngực cô, Hoắc Bắc Cảng rốt cuộc nhịn không được đôi mắt thẫm lại, miệng đắng lưỡi khô, đẩy Mộ Sơ Tình ra, có chút tức giận cảnh cáo cô, "Cách xa tôi ra một chút."
Cách hắn xa ra một chút, hắn sắp nhịn không được muốn đè ngửa cô ra, phản ứng trong cơ thể đang bùng lên mãnh liệt.
Đôi mắt Mộ Sơ Tình tối sầm lại, cả người trong phút chốc mất đi huyết sắc. Đối với lời Hoắc Bắc Cảng mới vừa nói, cảm thấy tim mình nghẹn lại.
Ý tứ của Hoắc Bắc Cảng không phải là quá rõ ràng rồi sao?
Cách xa tôi ra một chút, đừng làm tôi ghê tởm.
Mộ Sơ Tình thu hồi tâm tư khen ngợi Hoắc Bắc Cảng lúc nãy, khen ngợi hắn dáng người chuẩn, chuẩn đến mức không được, dáng chuẩn đến mức làm cô suýt nữa chảy nước miếng.
Vốn dĩ cô nhìn đến cơ bụng Hoắc Bắc Cảng hoàn mỹ rắn chắc như thế, muốn duỗi tay đi sờ soạng, lại bị Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542988/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.