Mộ Sơ Tình một đường kích động kinh hỉ, cao hứng muốn bay lên.
Tại sao cô lại cao hứng đến như vậy??
Hoắc Bắc Cảng nhìn cô đầy ngờ vực...
Ngay lúc Mộ Sơ Tình ôm túi bcs trên tay, lại còn cười tươi, Hoắc Bắc Cảng nhịn không được nữa, trực tiếp kéo tay Mộ Sơ Tình, bắt lấy cô, không cho cô lại nhảy nhót.
Tốt xấu gì cũng là phụ nữ đã kết hôn, có thể chú ý hình tượng một chút có được không vậy?
Hoắc Bắc Cảng dắt tay Mộ Sơ Tình, nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo cô, "Mộ Sơ Tình, cô chú ý hình tượng một chút cho tôi, cô như thế này có biết mất mặt hay không?"
Trong nháy mắt kia khi tay Mộ Sơ Tình bị Hoắc Bắc Cảng đụng tới, người cô như co rụt lại, cả người cứng đờ, cô nhìn động tác hai người dắt tay nhau, bị dọa hơn nửa ngày nói không nên lời.
Hoắc Bắc Cảng thế nhưng nắm tay cô, thật sự chán ghét cô đến như vậy sao?
Tâm tình Mộ Sơ Tình chịu không nổi, cô muốn đẩy hắn ra, bị bàn tay to lớn cứng cáp hữu lực như vậy nắm lấy, cô cảm giác bản thân sắp không thể hô hấp.
Hắn chưa từng chủ động dắt tay cô, cô không biết cảm giác được hắn nắm tay, lúc này thật sự bị hắn dắt tay, cô cảm giác lâng lâng như là bay trên mây, đầu óc trống rỗng.
Tay Hoắc Bắc Cảng lớn hơn tay cô nhiều, tuy rằng tay hắn cũng giống như người khác đều là lạnh lẽo, chính là Mộ Sơ Tình lại cảm giác được một tia ấm áp len vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542979/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.