Lang Dạ thu tay về, nhìn Nhung An, ủy khuất mấp máy môi, muốn nói cái gì, cuối cùng vẫn là không nói ra.
Ánh mắt hắn đáng thương hề hề giống như mắt nai, lấp lánh nước lại vô tội.
Tóm lại, người khác nhìn đến, sẽ bị hắn thu hút.
......
Hoắc Bắc Cảng liên tiếp nhận được rất nhiều tin nhắn, đều là tin nhắn mẹ hắn gửi qua, còn có thêm một tin MMS.
Ah, cái tin nhắn MMS kia thật lợi hại nha, Mộ Sơ Tình cười với người đàn ông khác.
Từ khi hắn cùng Mộ Sơ Tình trải qua chuyện 5 năm trước, từ đó Mộ Sơ Tình đều không có cười với hắn nữa.
Tươi cười sáng lạn, chính là, ở trong mắt hắn tại sao lại chói mắt đến như thế chứ?
Hơn nữa, hai người còn cùng nhau mua quần lót, món đồ thân mật như thế.
Mộ Sơ Tình còn không có mua quần lót cho hắn, cái loại đồ thân mật như thế đâu.
Giang Thừa cảm thấy tổng giám đốc cầm điện thoại, cúi đầu chăm chú, à không, thích chơi di động, nhìn di động, luôn nhìn chằm chằm vào di động.
Hoắc Bắc Cảng nhận được mấy cái tin nhắn, sau đó liền nhìn chằm chằm di động nhìn không rời mắt, Giang Thừa rất hứng thú với cuộc sống riêng tư của Hoắc Bắc Cảng, lại trộm suy nghĩ xem.
Chính là Hoắc Bắc Cảng lại đột nhiên phẫn nộ đem điện thoại ném lên trên bàn, cặp mắt cao ngạo nhìn Giang Thừa, cười lạnh hỏi một câu: "Giang Thừa, cậu cảm thấy bức ảnh này có phải là photoshop hay không?"
Giang Thừa nhìn bức ảnh kia một chút, cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542973/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.