Mộ Sơ Tình bị thái độ này của Hoắc Bắc Cảng hoàn toàn làm cho tức giận đến cơ tim tắc nghẹn.
Cô liền rời đi, không muốn làm Hoắc Bắc Cảng nhìn cô đến phiền lòng.
Liền ngay lúc chân trước Mộ Sơ Tình vừa bước đi, Hoắc Bắc Cảng chân sau cầm lấy chìa khóa xe, cũng đi theo cô rời khỏi nhà.
Hoắc Tiểu Bao vẻ mặt thâm trầm nhìn hai người rời đi, còn đặc biệt thâm trầm hỏi Hoắc Bắc Cảng: "Hoắc Bắc Cảng, ông đi đâu?"
"Ta nếu như không đi theo ra ngoài, mẹ con chắc sẽ cùng người bỏ chạy. Còn nữa, ta là ba con. Đừng có không lớn không nhỏ."
Hoắc Bắc Cảng mới vừa nói xong, người đã đi mất dạng.
Hoắc Tiểu Bao cuối cùng vừa lòng nhìn nhìn "Độc thân cẩu", sờ sờ đầu "Độc thân cẩu" một chút, cười tủm tỉm, "Gặp qua nhiều heo như thế, vẫn là cậu đáng yêu nhất."
Độc thân cẩu: "......" Nhân gia là heo! Không đúng, nhân gia là cẩu! Cẩu!
......
Mộ Sơ Tình ngồi taxi tới chỗ hẹn, khi tới nơi Mạc Diệc Phong đã ở cửa chờ cô.
Mạc Diệc Phong ăn mặc thật chính thống, thật sự chính là tây trang cũ kỹ, một thân màu đen, bất quá bởi vì trên người hắn cái loại khí chất thành thục này thật sự là quá mạnh mẽ, cho nên hắn mặc vào tây trang chẳng những không có bất cứ cái gì là không ổn, lại còn có có một loại hương vị đàn ông độc đáo hấp dẫn người khác.
Mạc Diệc Phong vẫn luôn là một người đàn ông có khí chất, đàn ông như vậy rất dễ làm người động tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542947/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.