Mộ Sơ Tình đi một bước, xe của Hoắc Bắc Cảng liền ở phía sau, cũng một bước bám riết không tha.
Cuối cùng, Hoắc Bắc Cảng lại lái xe, bộ dáng lại muốn đâm vào cô, Mộ Sơ Tình tức giận xoay người, lúc xe Hoắc Bắc Cảng lại muốn trờ tới, cô đi đến trước đầu xe của hắn, xe dừng lại, Mộ Sơ Tình mở cửa xe, ngồi vào vị trí ghế phụ.
Lúc Hoắc Bắc Cảng muốn giúp Mộ Sơ Tình cài dây an toàn, Mộ Sơ Tình trợn mắt giận dữ nhìn hắn.
Giây tiếp theo, Mộ Sơ Tình ngồi ở chỗ của mình, rồi cô duỗi tay liền đi bóp cổ Hoắc Bắc Cảng, tức giận ngập trời, "Hoắc Bắc Cảng, mẹ nó tôi bóp chết anh."
Sức lực của Mộ Sơ Tình, hiện tại không phải thật sự tức giận, hiện tại không tính là lớn, hơn nữa cô cũng không dám dùng nhiều sức, cho nên đối với Hoắc Bắc Cảng mà nói, sức lực của cô rất nhỏ.
Bất quá Hoắc Bắc Cảng không có giẫy thoát, bởi vì trong nháy mắt, cặp mắt hắn mắt thấy được thứ không nên thấy.
Mộ Sơ Tình vốn dĩ đang ngồi tại vị trí, hơn nữa váy còn ngắn, khi cô tức giận động đậy thì nó liền trượt lên một tý, cho nên tầm mắt Hoắc Bắc Cảng nhìn qua, vừa vặn liền có thể nhìn thấy phong cảnh bên trong váy Mộ Sơ Tình.
Màu đen, vẫn là ren đen gần như trong suốt.
Mộ Sơ Tình liền có cái khẩu vị này!
Hơn nữa góc độ này của hắn nhìn qua, cũng chỉ có thể nhìn được một nửa như ẩn như hiện, che đậy cái phong cảnh kia, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542942/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.