Đèn đỏ......đèn đỏ...., ba chữ ma lực như thế vẫn luôn bồi hồi ở trong óc Giang Thừa.
Cậu ta cảm giác được một trận mê mang, nhìn chằm chằm gương mặt không cảm xúc của Hoắc Bắc Cảng, nghẹn một ngụm nước bọt, có chút phát run hỏi Hoắc Bắc Cảng: "Tổng giám đốc...... Làm sao anh lại biết?"
Hoắc Bắc Cảng cặp mắt ghét bỏ trừng mắt liếc Giang Thừa một, vẻ mặt "Cậu bị thiểu năng trí tuệ à", hắn thản nhiên giải thích, lời nói chắc chắn: "Vô nghĩa, tôi với Mộ Sơ Tình ở cùng nhau mười mấy năm, làm sao có khả năng không biết?"
"Thời gian hành kinh của Mộ Sơ Tình rất chuẩn, mỗi tháng đều là mồng một tới, sẽ không sai."
"......" Hoắc Bắc Cảng nói làm Giang Thừa thật sự cạn lời biến sắc.
Hoắc Bắc Cảng rời khỏi văn phòng, hắn không có cách nào làm việc nữa, cái bàn đều bị Mộ Sơ Tình đánh nát, còn có thể làm việc như thế nào.
Hắn liền trực tiếp rời đi.
Chờ đến khi Hoắc Bắc Cảng rời đi, Giang Thừa vẫn thật lâu không thể ổn định lại sự kinh ngạc vừa rồi.
Giang Thừa vẻ mặt tò mò nhìn bảo vệ đứng bên cạnh, hỏi một câu, "Các người có thể nhớ kỹ ngày vợ mình tới kỳ đèn đỏ không?"
Bảo vệ song song lắc đầu, có một người bảo vệ còn nói: "Không biết. Tôi với vợ tôi kết hôn gần 10 năm, tôi cũng không biết ngày nào cô ấy tới kỳ đèn đỏ......"
Giang Thừa: "......"
Ôi mẹ ơi! Tôi phải về nhà! Tổng giám đốc thật là đáng sợ!!!
Ah Ah Ah, đây là đại biến thái!!!
......
Mộ Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542934/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.