Hoắc Bắc Cảng lúc ấy không hề giải thích với Giang Thừa như vậy, liền lạnh giọng cảnh cáo anh ta: "Kêu cậu đi thì đi đi, nhiều lời vô nghĩa như thế , muốn đi Châu Phi du lịch à?"
Giang Thừa túng quẫn, bị dọa lập tức chấp hành.
......
Mộ Sơ Tình trở lại phòng, lúc sau mở máy tính ra, bắt đầu chuẩn bị làm việc.
Thời gian còn sớm, cô không có việc gì làm, cũng không có buồn ngủ, ngủ không được, quan trọng nhất là, cô không có cách nào đi xuống lầu đối mặt tên tiện nhân Hoắc Bắc Cảng kia!
Lúc cô khởi động notebook, trong đầu cô nghĩ đến chính là hình ảnh mới vừa rồi Hoắc Bắc Cảng hôn cô.
Còn có cô động tình, dính sát vào bả vai hắn, hình ảnh cô và hắn mê mẩn.
Rõ ràng nói là muốn quên Hoắc Bắc Cảng, chính là hành động kia đã tưới diệt hạt giống, bị hai ba động tác ôn nhu của Hoắc Bắc Cảng đánh bại, ý nghĩ muốn quên hắn của cô lại lần nữa tan biến.
Nụ hôn đó, cô thật sự đã động tình.
Muốn càng nhiều hơn, người đó không chỉ chỉ có một mình Hoắc Bắc Cảng, còn có cô......
Nếu Tiểu Bao lúc đó không xuất hiện đúng lúc, vừa rồi cục diện hai người bọn họ, khẳng định sẽ có động tác tiếp theo.
Cô cũng sẽ cho hắn, không chút do dự cho hắn, thậm chí, cô cũng có khát vọng ham muốn.
Mộ Sơ Tình gõ gõ đầu mình một chút, để cho bản thân không cần tiếp tục suy nghĩ nữa.
'Hoắc Bắc Cảng chỉ là cô đơn tịch mịch, nhiều năm như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542897/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.