Hắn mở cửa xe cho Mộ Sơ Tình, tháo dây an toàn ra, ngay sau đó ôm cô lên như kiểu ôm công chúa.
Mộ Sơ Tình cả người bị hắn ôm lên, lập tức hai mắt trừng lớn.
Không thể tin được.
Đây là chuyện quái gì vậy?
Hoắc Bắc Cảng thế nhưng lại ôm cô, hắn không phải là bị tẩu hỏa nhập ma chứ?
Hoắc Bắc Cảng ôm Mộ Sơ Tình ra khỏi xe, rồi mới vươn chân dài ra đóng cửa xe lại.
Ngay sau đó, hắn muốn ôm Mộ Sơ Tình đi vào trong trung tâm thương mại.
Mộ Sơ Tình bị dọa sợ chết khiếp, vội vàng duỗi tay bóp cổ Hoắc Bắc Cảng sợ hắn sẽ đi vào trong.
Mộ Sơ Tình bị dọa thét chói tai: "Hoắc Bắc Cảng! Rốt cuộc là anh muốn làm cái gì!"
"Câm miệng, đừng nói chuyện!" Đôi mắt sắc bén của Hoắc Bắc Cảng trừng mắt liếc Mộ Sơ Tình một. Trời sinh hơi thở vương giả, chính là ra lệnh như thế, làm nhân gia nhìn cũng không dám phản bác. 4
Loại hơi thở này là không có cách nào thay đổi, cũng là trời sinh ra đã có, Mộ Sơ Tình từ nhỏ đến lớn đã bị cái ánh mắt thế này nuốt chửng.
Hoắc Bắc Cảng cứ như vậy, trầm mặc không hé răng, ôm Mộ Sơ Tình đi vào trung tâm.
Tay Mộ Sơ Tình cứng đờ đặt giữa không trung.
Hoắc Bắc Cảng cảm thấy khó chịu, "Mộ Sơ Tình, quàng tay qua cổ tôi, không nghe lời liền đem cô đi ném thùng rác."
"......" Mấy chú cảnh sát đâu hết rồi? Tôi muốn báo nguy!!! 2
......
Hoắc Bắc Cảng ôm Mộ Sơ Tình đi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542881/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.