Hoắc Bắc Cảng còn không phản ứng lại kịp, tiếp tục lái xe đi trước, xoay người vừa thấy Mộ Sơ Tình bên kia cũng đã thay đổi phương hướng đi rồi.
Mẹ nó, cái con nhỏ lưu manh này! 2
Hoắc Bắc Cảng mạnh mẽ chụp lên tay lái, nhìn vào gương chiếu hậu bóng dáng người phụ nữ kia chạy vội, hắn lại đột nhiên trầm giọng mà bật cười.
Cười thật sự rất tươi nhưng cũng rất ngắn, chỉ trong một chớp mắt, không có lâu lắm.
Nhất tiếu khuynh thành, cái này hình dung ở trên người hắn, quả thực là hoàn mỹ đến không được, nụ cười tươi quá mức loá mắt người.
Hoắc Bắc Cảng cũng không biết bản thân mình cười cái gì, chỉ là nhìn thấy con nhỏ lưu manh kia chạy như vậy lại vui sướng, lại đột nhiên rất muốn cười.
Cái con nhỏ lưu manh này, thật là ấu trĩ muốn mệnh.
Cũng chỉ có bản thân hắn mới chịu cùng cô ấu trĩ như thế.
Từ nhỏ đến lớn tính tình cứ như vậy, không có thay đổi tí nào.
Hoắc Bắc Cảng cười một chút, lúc sau trong lòng một chút tức giận cũng không có, hắn quay đầu xe chạy qua hướng của Mộ Sơ Tình.
Lần này Hoắc Bắc Cảng trực tiếp đánh xe đến trước mặt song còn vừa chạy vừa nhấn còi in ỏi, nhắc nhở Mộ Sơ Tình chú ý.
Mộ Sơ Tình cuối cùng cũng phát giận, cái chiếc Lamborghini chết tiệt kia vẫn luôn nhấn còi in ỏi, cô đột nhiên dừng bước.
Vừa muốn chạy trốn lần nữa, Mộ Sơ Tình đột nhiên bước hụt chân một bước, giày cao gót dính luôn trên nắp cống. 2
Mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542879/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.