Hoắc Bắc Cảng nhìn bóng dáng Mộ Sơ Tình chạy trốn như thế, bỗng dưng nhíu mày.
Người phụ nữ này, đang làm cái quỷ gì vậy?
Tối hôm qua hai người bọn họ, không phải là rất hài hòa, rất hài hòa, đặc biệt hài hòa sao?
Hiện tại sáng sớm lên, chính là đổi quần đi liền không quen biết người?
Không biết ngày hôm qua hai người bọn họ hài hòa cỡ nào sao? Hiện tại liền ném cho hắn sắc mặt thế?
Phụ nữ thật là đủ rồi, trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn!
Hắn tức đến phát nổ.
Hoắc Bắc Cảng cũng không biết bản thân vì cái gì lại để bụng với Mộ Sơ Tình như thế, thế nhưng đối với chuyện của cô lại để ở trong lòng, sốt ruột không biết cảm xúc của cô ra sao.
Còn bị cảm xúc của cô ảnh hưởng đến cảm xúc của hắn......
......
Mộ Sơ Tình vội vàng trốn về trong văn phòng, còn đem cửa phòng gắt gao đóng chặt lại.
Mộ Sơ Tình ngồi vào vị trí đươc khoảng 10 phút, trợ lý Ôn Vấn Nguyệt đột nhiên ở bên ngoài gõ cửa.
"Giám đốc Mộ, là tôi."
"Mời vào."
Ôn Vấn Nguyệt đi vào, Mộ Sơ Tình nhìn, trên người cô ấy cũng không có văn kiện, chỉ là có một túi mà thôi, cô tò mò hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"
Ôn Vấn Nguyệt đem đồ trên tay đưa cho Mộ Sơ Tình, "Đây là Giang Thừa kêu tôi đưa cho cô."
Mộ Sơ Tình tò mò cầm cái túi nhìn nhìn, bên trong thế nhưng là bình giữ nhiệt đựng phở.
"Đây là Giang Thừa đưa cho tôi?"
Giang Thừa đưa cho cô bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542866/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.