Có chút thời điểm, có một số việc, cần thiết phải nói ra, cần thiết phải giải quyết rõ ràng.
Mộ Sơ Tình trốn tránh lâu như thế, vẫn luôn không chịu đối mặt với chuyện này, cho nên mới có thể đem chuyện này ấp ủ thành hậu quả như bây giờ.
Hai người bọn họ, phải đối diện nói ra chuyện này, bằng không cô sợ Hoắc Bắc Cảng đối với cô oán hận càng ngày càng sâu, cô cả đời đều phải bị Hoắc Bắc Cảng trả thù như vậy.
Mộ Sơ Tình nghĩ đến đây, sống mũi nổi lên đau xót, nhịn xuống bản thân đang muốn rớt nước mắt, dùng sức kìm nén những suy nghĩ trong đầu, đôi tay gắt gao nắm thật chặt.
Móng tay đều đã cắm sâu vào thịt một cách tàn nhẫn.
"Tôi...... Anh đi tìm Hứa Hạ Đồng về đi, tôi biết, với năng lực của anh có thể tìm ra Hứa Hạ Đồng, anh tìm cô ta đi, sau đó tôi sẽ giải thích cho cô ta hiểu, tôi sẽ xin lỗi cô ta, tôi sẽ quỳ xuống cầu xin tha thứ, làm cô ta tha thứ cho anh.
Nếu anh còn để lần đầu tiên của anh là cho tôi, kia...... Cũng không có cách nào, dù sao anh cũng đã đánh mất lần đầu tiên với tôi, tôi cũng không có cách nào bồi thường cho anh."
Ngủ đều đã ngủ, dù sao, cô cũng không phụ trách. (chị ko chịu trách nhiệm) 1
Mộ Sơ Tình còn cảm thấy kỳ quái, Hoắc Bắc Cảng vẫn luôn ương ngạnh cho rằng cô làm cho Hứa Hạ Đồng bỏ đi, nhưng mà bản thân hắn trước nay cũng không đi tìm Hứa Hạ Đồng, hắn muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542858/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.