Cũng không biết có phải lỗ tai Mộ Sơ Tình xảy ra vấn đề hay không, thế nhưng cô nghe ra...... Hoắc Bắc Cảng trong giọng nói có vẻ đang thẹn thùng?!
Mộ Sơ Tình bị làm cho rối tung đầu óc, muốn mở miệng nói, đột nhiên lại ức chế ở trong cổ họng.
"Hoắc Bắc Cảng, hiện tại phiền anh làm rõ ràng chuyện này, không phải vấn đề là anh có nuôi tôi hay là không nuôi, là tôi xin anh không cần lo cho tôi không được sao?
Mộ Sơ Tình khóc không ra nước mắt, "Tôi biết, tôi gả cho anh, cho nên, anh ở trên danh nghĩa quản tôi cũng là lẽ đương nhiên, nhưng mà anh không cảm thấy, anh quản thật sự quá rộng sao?"
Mộ Sơ Tình chỉ đơn giản là nói ra tiếng lòng của mình.
Ngay sau đó, thấy được quả thực chính là vẻ mặt ngốc xích của Hoắc Bắc Cảng.
Cô mới phát hiện, nãy giờ cô nói, đều là vô ích......
Hoắc Bắc Cảng hắn đều không hiểu.
Mộ Sơ Tình tức đến muốn lên cơn nhồi máu cơ tim.
Cô ôm lấy trái tim nhỏ của mình, tạm thời không chịu đựng nổi.
"Hoắc Bắc Cảng, hiện tại ý tứ của tôi, anh còn không hiểu sao?"
Hoắc Bắc Cảng lắc đầu, bộ dáng lạnh lùng, thật sự thập phần tự nhiên......
"Anh muốn tôi không được ra ngoài ngoại tình, tôi không có ngoại tình, tôi chỉ là xã giao bình thường, như vậy không thể sao?"
Hoắc Bắc Cảng trả lời thật dứt khoát: "Không thể."
Mộ Sơ Tình: "......"
Cô chỉ là muốn cùng Hoắc Bắc Cảng nói, chúng ta tuy rằng kết hôn, nhưng mà chúng ta ai lo phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542856/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.