Hoắc Bắc Cảng sau nửa giờ đã đến nơi.
Hắn rất đúng giờ đến phòng tiệc, lúc đến nơi, thiếu chút nữa Hoắc Bắc Cảng đã đem Giang Thừa cho một trận nên thân.
Quả thực giống như là nuôi một tên phế vật, đã bảo là để cho cô đến trước, hắn sẽ đến nơi trễ hơn cô, kết quả Giang Thừa lại cứ thế mà đến thật đúng giờ.
Nếu không phải Giang Thừa anh ta quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, năng nỉ hắn, Hoắc Bắc Cảng khẳng định sẽ đem anh ta đánh cho một trận đến nhập viện.
Hai người đã tới nơi dự tiệc nhưng cũng không có xuống xe, cứ như vậy ngồi ở trong xe, cứ như vậy lẳng lặng ngồi.
Giang Thừa thật là ở trong xe chờ đến mốc meo, rất muốn đi ra ngoài, nhưng mà tổng giám đốc không đi ra, anh ta cũng không có lý do gì để đi ra ngoài, chỉ có thể ngồi ở trong xe mà chờ, một phút một giây, chậm rãi chờ thời gian trôi đi.
Tổng giám đốc này đúng là chó chết mà, quá phiền phức, ngu xuẩn!
Trong lòng hắn đã gấp đến không chờ nổi muốn xuống xe đi vào trong đại sảnh tìm Mộ Sơ Tình, nhưng mà vẫn có thể thực trấn định ngồi ở trong xe mà chờ.
Hoắc Bắc Cảng ngồi ở ghế sau, vẫn luôn nhìn trong tay danh biểu, cứ ngồi ở trong xe như thế đợi gần nửa giờ, Hoắc Bắc Cảng mới đặc biệt ưu nhã mở ra cửa muốn xuống xe.
Giang Thừa cảm giác mình được giải thoát rồi, lập tức cũng xuống xe theo.
Giang Thừa cùng Hoắc Bắc Cảng hai người đi tới cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542834/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.