Giang Thừa nói đi là đi, cầm lấy cái thiệp mời kia đi.
Lúc Giang Thừa cầm cái thiệp mời bỏ chạy lấy người, Hoắc Bắc Cảng đột nhiên nổi bão gọi anh ta lại.
"Giang Thừa, nếu cậu dám đi một bước, liền từ chức đi dọn gạch đi. Lập tức bước lại đây cho tôi! Đem thiệp mời cho tôi!"
Giang Thừa: "......" a! a! a! Hở một tý là khi dễ người ta như vậy.
"Tổng giám đốc, đây là anh muốn đi sao?" Giang Thừa đưa thiệp mời cho Hoắc Bắc Cảng, nơm nớp lo sợ hỏi.
Quả nhiên, trong lòng tổng giám đốc chính là trời mưa tháng sáu, âm tình bất định.
Hoắc Bắc Cảng trừng mắt Giang Thừa, cặp mắt sắc mang theo vẻ chấn chỉnh uy nghiêm, làm Giang Thừa nhìn thấy phát run bần bật, giọng điệu Hoắc Bắc Cảng kiêu ngạo không ai bì nổi, đối với những lời mình vừa nói, không thừa nhận: "Tôi nói không đi lúc nào?"
"......" Không phải nói không đi sao? Tổng giám đốc không biết xấu hổ! Tổng giám đốc chơi lưu manh! Tổng giám đốc biến thái!
......
Mộ Sơ Tình đi theo Tống Yên Hỏa đến một cửa hiệu để tạo kiểu tóc.
Stylist hỏi cô muốn tạo hình như thế nào, cô cũng không muốn quá khoa trương, chỉ cần tạo hình thanh nhã một chút, thích hợp để dự tiệc tối là được.
Cuối cùng stylist chọn cho cô một chiếc đầm dạ hội đuôi cá màu đỏ mận, kiểu dáng chiếc đầm này là loại xẻ ngực, mấu chốt chính là chiếc đầm được thiết kế chỉ che phần thân trước, phía sau được may bằng chất liệu ren mỏng cắt xẻ đến vùng xương chậu, đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542827/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.