Tính cách hắn như vậy, ngay cả phòng ở cũng là như thế này, Mộ Sơ Tình nhìn một lúc đã buồn bực muốn chết.
Càng thêm bực chính là, người đàn ông này ôm cô ôm đến bây giờ còn không có tính thả cô xuống.
Mộ Sơ Tình thật sự là không thể nhịn được nữa, nhéo một chút thịt trên vai hắn, nghiến răng nghiến lợi như ra lệnh: "Nhanh lên thả tôi xuống!"
Giảng đạo lý, nếu là bây giờ còn không chịu thả cô xuống, cô sẽ đánh lộn với hắn luôn.
Hoắc Bắc Cảng lần này rất nghe lời, nghe được Mộ Sơ Tình kia tê tâm liệt phế, liền đem cô từ trên vai hắn thả xuống.
Mộ Sơ Tình rời đi bờ vai của hắn có chút lảo đảo đứng không vững, hướng phía sau lùi lại vài bước.
Cô nổi giận đùng đùng nhìn Hoắc Bắc Cảng, vẻ mặt cạn lời hỏi hắn: "Anh ôm tôi làm gì?"
Hoắc Bắc Cảng chẳng sợ đứng ở trước mặt cô, khoảng cách hai người không xa, bởi vì thân hình cao lớn nên hắn nhìn cô cũng là trên cao nhìn xuống, cảm giác rất uy nghiêm.
Hoắc Bắc Cảng nhướng mày, "Tôi ôm bà xã của mình thì có vấn đề gì?"
"......" Bộ dạng giống như rất có đạo lý. Mộ Sơ Tình nhìn nhìn bốn phía, hoàn cảnh có chút không ổn, chán nản hỏi: "Vậy tại sao anh lại muốn ôm tôi đến phòng anh?"
Hắn không phải trước nay cũng không chịu cho cô vào phòng hắn sao? Hôm nay tự nhiên lên cơn động kinh sao?
Hoắc Bắc Cảng mím môi, căng chặt cằm, từng bước một mang theo cảm giác áp bách hướng tới gần Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542813/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.