Hoắc Quốc Chương nghe được Mộ Sơ Tình thuận theo mà kêu một câu mới vừa lòng, không có nói nữa.
Hoắc Bắc Cảng liền ở bên cạnh Mộ Sơ Tình, cảm giác đặc biệt xấu hổ này làm Mộ Sơ Tình không thoải mái, rất không quen.
Cố tình như thế, xấu hổ cũng chỉ có một mình cô, Hoắc Bắc Cảng một chút ý tứ kỳ quái đều không có.
......
Người làm đi kêu Hà Thục xuống lầu ăn cơm, Hà Thục cự tuyệt, nói dưới lầu có người làm bà ta ghê tởm, bà ta ăn không vô nữa.
Lời nói khắc nghiệt như vậy, Mộ Sơ Tình cũng đủ cảm giác được mình bị bà ta nhằm vào.
Hoắc Quốc Chương chỉ hận rèn sắt không thành thép, "Được rồi, bà ấy không xuống thì không xuống, chúng ta vài người cũng có thể ăn cơm, không cần bà ấy xuống, bà xuống cũng là phá hư bữa cơm thôi, thím Trương, đem cơm chiều lên lầu cho phu nhân là được."
Nói xong ông nhìn Mộ Sơ Tình, ngượng ngùng nói: "Sơ Tình, không cần lo cho bà ấy, chúng ta ăn cơm đi, lời bà ấy nói, con đừng để bụng, không cần phải xen vào chuyện bà ấy."
"Dạ." Mộ Sơ Tình cười cười, bắt đầu động đũa, một chút thương tâm đều không có.
......
Vốn dĩ là đang gió êm sóng lặng ăn cơm, chính là Hoắc Tiểu Bao như thế nào cũng không có động chiếc đũa, thằng nhóc đôi mắt sáng ngời mở to nhìn chằm chằm vào Mộ Sơ Tình, cặp mắt mị hoặc, giọng nói nhàn nhạt cố ý kiếm chuyện hỏi: "Mami, tại sao mẹ gả cho ba lâu như vậy rồi mà cũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542808/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.