Cũng tiện cho việc liên lạc với hai đứa hỏi về sinh hoạt trong trường. 
Điện thoại, ở thời đại đó của bọn họ cũng coi như là vật phẩm xa xỉ, Mộ Sơ Tình lúc đó có được điện thoại nên cực kì phấn khởi, về sau muốn gặp được Hoắc Bắc Cảng, muốn nghe được giọng nói của anh ta không cần bỏ giờ nghỉ trưa, nghìn dặm xa xôi đi qua khu vực phía đông trường để ngắm anh ta . 
Mộ Sơ Tình có điện thoại rồi, người đầu tiên cô ấy gọi đến chính là Hoắc Bắc Cảng. 
Ở chỗ Hoắc Bắc Cảng có lẽ không dự tính được người gọi đến là Mộ Sơ Tình, Vì vậy anh ta nhấc máy với giọng điệu bình thường. 
Mộ Sơ Tình lần đầu tiên gọi điện thoại cho Hoắc Bắc Cảng, cũng không biết nói gì, trong phút ngốc nghếch liền hỏi anh ta ăn bữa trưa chưa? 
Mộ Sơ Tình hỏi xong ngay lập tức toàn thân sầm lại...lúc cô ấy gọi điện là vào buổi tối! 
Hoắc Bắc Cảng ở bên kia nghe thấy giọng cô ấy xong, đoán đích thực là Mộ Sơ Tình , vốn vẫn tỏ ý ghét Mộ Sơ Tình, Hoắc Bắc Cảng không cần nghĩ ngợi liền cúp máy ngay, không cho Mộ Sơ Tình thêm một cơ hội nào để nói. 
Đợi tới lúc Mộ Sợ Tình gọi lại lần nữa, bên kia liền nhắc nhở là Mộ Sơ Tình,cô ấy đã bị Hoắc Bắc Cảng cho vào danh sách đen. 
Tiếp sau đó, Mộ Sơ Tình dốc sức dùng mọi biện pháp muốn cùng Hoăc Bắc Cảng nói chuyện, nghe được giọng nói êm tai,trầm ấm hấp dẫn của anh ta, cùng lúc đó cô mượn rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542783/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.